Bé Thụ Khiếm Thính Quyết Định Buông Xuôi Bỗng Được Yêu Thương
Chương 44: 44: Cũng Không Khó Nuôi Đến Thế
Editor: hoameei
Hai ngày sau.
Cuối tuần.
Ngày xuân ấm áp, cỏ mọc chim bay.
Cố Tu Nghĩa lái xe trên đường vành đai ở ngoại ô thành phố, bị kẹt lại giữa những chiếc ô tô đủ màu sắc, dòng xe nhích từng chút từng chút một về phía trước.
Mùa xuân đến, cư dân trong thành phố dường như đều có xu hướng đổ ra ngoại thành, già trẻ lớn bé ríu rít dắt nhau đi đạp thanh.
Ngón tay Cố Tu Nghĩa nôn nóng gõ nhịp trên tay lái, nhìn thời gian, 11h05, vẫn kịp, tạm thời chưa tính là quá muộn.
Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này thêm lúc nữa thì khó mà nói được, hắn còn phải đón Kỷ Nguyễn đi ăn cơm trưa.
"Con đường phía trước tắc nghẽn, đang tìm lộ trình mới cho bạn..."
Cứ cách vài phút tiếng hướng dẫn chỉ đường lại vang lên, nhưng suốt 5 phút hắn còn không đi được 10 mét, không có cách nào thoát ra, đổi lộ trình mới thì có tác dụng gì?
Cố Tu Nghĩa giơ tay, tắt chỉ dẫn bản đồ đi.
Yên tĩnh.
Buổi tối hôm trước sau khi hắn mang Kỷ Nguyễn về nhà, bạn nhỏ quấn người trong chăn, gương mặt đỏ bừng mà giữ chặt ống tay áo hắn, nói có chuyện muốn thương lượng với hắn.
Nguyện vọng nhỏ trước khi đi ngủ của bạn nhỏ, đừng nói là thương lượng, cho dù đã quyết định rồi chỉ là thông báo cho hắn một tiếng, hắn còn có thể không đáp ứng sao?
Muốn ngôi sao trên bầu trời hắn cũng không nói hai lời lập tức bay lên hái xuống.
Cố Tu Nghĩa thực sự đã nói như vậy.
Đương nhiên là dùng từ ngữ uyển chuyển kiềm chế hơn, phù hợp với hình tượng ổn trọng không gì lay chuyển của hắn trong lòng Kỷ Nguyễn.
Vì thế Kỷ Nguyễn nói, Trình Vân Tú muốn nhận cậu làm học trò, cậu đã đồng ý rồi.
Cũng chính là mấy giờ trước.
Cậu đến quán bar tìm hắn, một phần là vì chuyện này.
Lúc ấy dường như Cố Tu Nghĩa nghe thấy âm thanh tan nát trong lòng.
Nhưng không sao, chỉ là một nguyên nhân nho nhỏ mà thôi, hơn nữa Kỷ Nguyễn vì muốn nghe ý kiến của hắn mà đặc biệt đến quán bar một chuyến, cũng chứng minh hắn ở trong lòng Kỷ Nguyễn cũng có phân lượng.
Đây cũng coi như là chuyện tốt.
Kỷ Nguyễn có thể tìm được chuyện mình thích làm, Cố Tu Nghĩa đương nhiên không có lí do gì để cự tuyệt, còn sẽ luôn ủng hộ cậu.
Mà hắn cũng nói như thế với Kỷ Nguyễn.
Sau đó dỗ Kỷ Nguyễn yên tâm đi vào giấc ngủ.
Nhưng Cố Tu Nghĩa không nghĩ tới Kỷ Nguyễn lại hành động nhanh như vậy.
Buổi tối vừa mới đồng ý bái sư, buổi sáng hôm sau liền hấp tấp muốn hành lễ bái sư.
Thanh danh của cô Trình không ai là không biết, mà Kỷ Nguyễn người vẫn luôn chậm rì rì như ốc sên lại quyết đoán nhanh gọn bất ngờ.
Trình Vân Tú là bởi vì quá yêu thích Kỷ Nguyễn, sợ học trò tới tay còn để chạy mất.
Nhưng Kỷ Nguyễn...!Cố Tu Nghĩa không hiểu vì sao Kỷ Nguyễn lại gấp như vậy, thậm chí lúc ra cửa dạ dày cậu còn chưa khỏi hoàn toàn, rời giường phải ghé trên mép giường ôm bụng hồi lâu.
Động tác Kỷ Nguyễn mau lẹ khiến Cố Tu Nghĩa có ảo giác cậu muốn rời đi.
Suy nghĩ này vừa lóe lên khiến hắn thấy hơi bất an trong lòng, sáng sớm mở họp cũng không hứng thú.
Bây giờ còn bị kẹt xe giữa đường hắn lại càng nôn nóng.
Lộ trình 40 phút nay mất 2 tiếng mới đến nơi, mà khi đó lễ bái sư của Kỷ Nguyễn đã sớm kết thúc.
Khi Cố Tu Nghĩa đến, Kỷ Nguyễn đang đứng ở cạnh cửa, cúi đầu đá mấy hòn sỏi trên mặt đất.
Trình Vân Tú có một căn nhà ở ngoại ô, bên trong trồng đủ loại hoa, muôn hồng nghìn tía, vươn mình qua hàng rào mà nở rộ khoe sắc.
Hôm nay Kỷ Nguyễn mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác dệt kim màu xám, đứng giữa bụi hoa phá lệ thanh mát lịch sự.
Buổi trưa hôm nay Trình Vân Tú có hẹn với một người bạn khác, vốn muốn mang Kỷ Nguyễn đi cùng, nhưng bọn họ định ăn hải sản, dạ dày Kỷ Nguyễn còn yếu sợ ăn lại càng khó chịu, vì thế uyển chuyển từ chối.
Cố tổng biết việc này bèn xung phong nhận việc, nói muốn đón cậu, kết quả nói là 12 giờ, mà giờ đã muộn nửa tiếng.
Nếu không phải vừa nãy ở trong nhà Trình Vân Tú ăn hai miếng bánh hoa đào lót dạ, Kỷ Nguyễn đã sớm đói ngất.
Cố Tu Nghĩa từ trong xe bước ra, nhanh chóng đi đến bên người Kỷ Nguyễn, đầu tiên là xem sắc mặt của cậu, không nói hơi lời liền nhét vào miệng cậu một viên kẹo đường, sau đó mới nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy vai cậu.
"Có phải khó chịu ở đâu không?"
"......!Chết đói." Kỷ Nguyễn vô lực nói.
Cậu ngậm viên đường trong miệng, vị ngọt tan ra thấm trên đầu lưỡi, nhưng cơn choáng váng không phải có thể lập tức hết ngay, cậu chỉ có thể dựa vào người Cố Tu Nghĩa, tay chân mềm nhũn.
"Là lỗi của tôi."
Bàn tay Cố Tu Nghĩa cách một lớp quần áo đặt trên bụng Kỷ Nguyễn, bụng nhỏ bằng phẳng nay đã hơi hóp vào, sờ đáng thương vô cùng.
Tay hắn di chuyển lên một chút, nhẹ nhàng ấn chỗ dạ dày: "Còn đau không?"
Đau nhưng cũng không nghiêm trọng, hiện tại cậu chỉ thấy đói, Kỷ Nguyễn nhắm hai mắt lại: "Có hơi hơi..."
Cố Tu Nghĩa nghe vậy không dám trì hoãn thêm, nửa ôm mà mang Kỷ Nguyễn ngồi trên ghế phụ, may mắn giờ đường xá đã thông thoáng không ít, hắn rất nhanh đã lái xe đến một quán canh xương bò, bên ngoài nhìn rất sạch sẽ.
Có thịt có đồ ăn có cơm, còn có bát canh xương bò thơm nồng ngon miệng, uống mấy ngụm canh ấm xuống bụng, Kỷ Nguyễn như được sống lại, cánh môi nhợt nhạt đã trở nên hồng hào.
Quán ăn này tuy bán canh xương hầm, nhưng trang trí rất lịch sự tao nhã, mang hơi hướng điền viên, từ tầng 2 có thể nhìn xuống một mảnh sân hoa hoa cỏ cỏ cùng với những con bướm trắng bay lượn dập dờn.
Kỷ Nguyễn gắp một miếng rau ăn cùng với cơm trắng chậm rãi nhai nuốt, cho dù đang rất đói, tư thế ăn cơm của cậu cũng không thay đổi, vẫn yên tĩnh nhàn nhã không gây ra bất kì âm thanh nào.
Lúc này dù đang nói về chủ đề gì cũng không đủ để lôi kéo cậu, Kỷ Nguyễn chỉ biết nhìn chằm chằm đồ ăn trước mặt "Ừ" "Ừm" "A" đáp lại một tiếng, nếu muốn nghe cậu nói chuyện cũng phải chờ cậu nuốt xong.
Nhưng thường thì cũng không nói được vài câu, cậu lại gắp miếng tiếp theo bỏ vào miệng, sau đó lại chậm rãi nhai, chờ đợi, một vòng tuần hoàn như vậy.
Đối với quy trình ăn cơm này Cố Tu Nghĩa đã rõ như lòng bàn tay, ngay từ đầu cũng không có ý định tán gẫu với cậu, chỉ thi thoảng nhắc nhở cậu cẩn thận đồ nóng, trong phòng không có âm thanh dư thừa nào, chỉ có tiếng lục bục phát ra từ nồi canh đang đun tỏa nhiệt.
Hình thức ăn cơm như vậy ban đầu rất hợp ý của Cố Tu Nghĩa, có hình ảnh thô lỗ của ba hắn làm đối chiếu, từ nhỏ hắn đã rất thưởng thức những người có thói quen ăn uống lịch sự văn nhã.
Mà khi vừa mới kết hôn, nhìn thế nào cũng thấy Kỷ Nguyễn là kiểu người yếu ớt khó nuôi, không thể tính là đối tượng kết hôn hoàn hảo.
Nhưng từ lúc bắt đầu Cố Tu Nghĩa đã gần như không hề suy xét đến người nào khác ngoài Kỷ Nguyễn, cũng có thể nói là may mắn khi lần đầu gặp mặt có thể cùng Kỷ Nguyễn ăn cơm, mới thấy được phong thái nhã nhặn khi ăn của cậu.
Cố Tu Nghĩa không nói một lời, theo thói quen mà chăm chú quan sát Kỷ Nguyễn, vừa xem vừa cảm thấy dễ chịu.
Cuối cùng Kỷ Nguyễn cũng ăn xong bát cơm nhỏ, múc một bát canh, một tay nhẹ nhàng khuấy cho nguội bớt, tay kia chống cằm nhìn con bướm bên ngoài cửa sổ.
"Đúng rồi, có chuyện này mà tôi quên nói với anh."
Cậu thản nhiên nói, âm cuối bay bổng nghe có vẻ thoải mái thích chí, tựa hồ thấy thích thú khi nhìn những con bướm lượn lờ xung quanh những đóa hoa.
Giọng nói tùy ý, trạng thái hơi lười biếng mệt mỏi làm Cố Tu Nghĩa bỗng cảnh giác.
Tuy rằng Kỷ Nguyễn như vậy thật xinh đẹp, nhưng buổi tối hôm trước khi cậu nói về việc bái sư với Cố Tu Nghĩa cũng dùng ngữ điệu giống như vậy.
"Chuyện gì?"
Cố Tu Nghĩa bình tĩnh đáp.
Kỷ Nguyễn quay đầu lại nhìn, cảnh sắc rực rỡ mùa xuân phản chiếu trong đôi mắt, mỉm cười: "Tuần sau có một sự kiện, cô giáo muốn mang tôi và đàn chị cùng đi, là một hoạt động rất quan trọng chỉ tổ chức hai năm một lần."
Cố Tu Nghĩa đã sớm có chuẩn bị, gật đầu nói: "Cũng tốt, thời tiết đẹp em nên đi ra ngoài nhiều hơn, như vậy đối với cơ thể cũng có lợi."
"Vậy thì tốt quá, lát trở về tôi liền bắt đầu chuẩn bị sắp xếp hành lí."
Cố Tu Nghĩa ngẩng đầu: "Hành lí?"
"Ừm, hoạt động tổ chức ở nơi khác, tôi sẽ đi vài ngày."
Kỷ Nguyễn bưng bát canh lên, múc một thìa nhỏ đưa vào trong miệng, động tác từ tốn ưu nhã, ống tay áo sơ mi bị kéo lên lộ ra cổ tay.
Cậu rất ít khi mặc áo sơ mi, tính cả hôm đi đăng ký kết hôn, đây là lần thứ hai Cố Tu Nghĩa nhìn thấy chiếc áo sơ mi này xuất hiện trên người cậu, cổ tay áo thêu một cây trúc nhỏ, khiến cậu càng có vẻ trầm tĩnh trí thức.
Đã sắp một năm rồi, gương mặt Kỷ Nguyễn có thịt hơn chút, ngũ quan vốn đã xinh đẹp nay lại càng thêm rực rỡ tỏa sáng.
Biểu tình Cố Tu Nghĩa trở nên hụt hẫng trống rỗng, trong nháy mắt bỗng nhiên ý thức được, hóa ra Kỷ Nguyễn đã trở nên người lớn hơn rồi, có thể một mình đi công tác.
Hắn không nói biết nên nói cảm giác trong lòng này là gì, vừa vui mừng nhưng cũng đồng thời luôn có ảo giác "Kỷ Nguyễn sẽ rời khỏi hắn".
Hắn buông đũa xuống, lưng tựa trên ghế, khuỷu tay chống trên tay vịn, hai chân tự nhiên mà vắt chéo.
Hồi lâu hắn mới bình tĩnh mở miệng, giống như chỉ thuận miệng hỏi han: "Nghe có vẻ rất thú vị, cũng có triển lãm tác phẩm sao?"
Kỷ Nguyễn khi nói về đồ mà mình yêu thích liền có thể nói không ngừng: "Đúng vậy, có rất nhiều tác phẩm sưu tầm sẽ được trưng bày, không chỉ có Hán thêu mà các nghệ nhân nổi tiếng của các trường phái thêu khác cũng tới, còn có hoạt động đấu giá, cô giáo và đàn chị cũng sẽ mang hai bức của mình đi bán đấu giá."
Gương mặt cậu vì hưng phấn mà hơi hồng hồng, tâm tình kích động giống như muốn bay lên: "Nhưng tôi thì không có, tôi vừa mới bái sư, còn chưa tính là chính thức gia nhập, cô giáo cũng muốn nhân cơ hội này mà mang tôi giới thiệu với người trong nghề, không thì đi theo học hỏi mở rộng tầm mắt cũng rất tốt."
Cố Tu Nghĩa dùng ánh mắt cưng chiều chăm chú nhìn Kỷ Nguyễn, theo lời nói của cậu còn thi thoảng gật đầu, bộ dáng vô cùng nghiêm túc lắng nghe: "Quả thật rất có ý nghĩa, có cần giúp em chuẩn bị gì không?"
"Không cần đâu, tôi chỉ là một học trò nhỏ mà thôi" Kỷ Nguyễn thấy Cố Tu Nghĩa luôn cổ vũ sở thích của mình, cảm thấy rất cảm động: "Cảm ơn anh nha."
Cố Tu Nghĩa cười cười, lại lơ đãng hỏi: "Nơi đó là ở đâu, có xa không?"
"Không xa, ở ngay thành phố B bên cạnh, núi Thanh Khê (*)" Kỷ Nguyễn đã bị hắn làm cảm động, có gì nói đó.
(*) raw 清溪山 /Qīng xī shān/ (Thanh Khê Sơn)
Cố Tu Nghĩa uống một hớp trà, suy nghĩ: "Phong cảnh nơi đó đúng là rất đẹp."
"Vậy sao?" Kỷ Nguyễn khẽ ngáp một cái: "....!Tôi cũng muốn đi xem thử."
Kỷ Nguyễn đang ngồi trên một chiếc ghế sô pha nhỏ, ăn no bụng liền cảm thấy có chút mệt, mà đệm phía sau thật mềm, cậu xoa bụng thỏa mãn mà nằm dựa lên, mí mắt không nâng nổi.
"Chúng ta có thể nghỉ một lát rồi lại đi không..." Cậu lẩm bẩm nói.
Khi hai mắt hoàn toàn khép lại, cậu nghe thấy âm thanh ấm áp của Cố Tu Nghĩa: "Đương nhiên có thể."
Kỷ Nguyễn ngồi một bên nghỉ ngơi, Cố Tu Nghĩa vẫn duy trì nguyên tư thế, ngón tay đặt trên cằm.
Vị trí hắn ngồi ngay chỗ giao giữa tường và cửa sổ, hơi ngửa người ra sau liền sẽ chìm trong bóng râm, hai mày cau lại, giống như đang mờ mịt suy tư cái gì.
Hồi lâu hắn mới khẽ giật thân mình, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Kỷ Nguyễn, thấy lông mi cậu thi thoảng run run.
Tầm mắt xoay chuyển, bỗng nhìn về phía bụng Kỷ Nguyễn.
Hắn nhìn chằm chằm hồi lâu, tựa hồ như muốn nhìn rõ hơn, còn nhẹ nhàng đổi chỗ ngồi xuống bên cạnh Kỷ Nguyễn.
Kỷ Nguyễn thật gầy, nuôi lâu như vậy rồi cũng không thêm được hai lạng thịt, càng không thể nào có bụng nhỏ (*), eo bụng biến mất bên dưới lớp áo sơ mi, cái gì cũng không nhìn thấy.
(*) raw 小肚子 /xiǎo dùzi/ phần bụng dưới
Hôm nay Kỷ Nguyễn mặc một chiếc áo khoác dệt kim hở cổ màu xám, nhìn khá giống với màu lông của mèo lớn ở nhà.
Cố Tu Nghĩa vẫn còn nhớ rõ, khi Tiểu An vừa mới về nhà chỉ lớn bằng bàn tay, uống sữa xong liền thích dang 4 chân nằm phơi bụng, cũng rất vui lòng cho hắn sờ bụng mềm.
Cố Tu Nghĩa nhìn nửa ngày, ma xui quỷ khiến thế nào lại vươn tay.
Hửm? Hình như có hơi phồng?
Không xác định, sờ nữa xem.
Thật sự phồng lên!
......!Còn có hơi đáng yêu.
Lúc nãy đói bụng sờ còn thấy hơi hõm lại, hiện tại có thể thấy được một vòng cung nhỏ.
Cố Tu Nghĩa ngạc nhiên, hắn cảm thấy Kỷ Nguyễn ăn chẳng được bao nhiêu, uống một bát canh cùng mấy miếng thịt là có thể vỗ no bụng sao?
Này cũng tiết kiệm thức ăn quá rồi.
Cố Tu Nghĩa bỗng cảm thấy Kỷ Nguyễn cũng không phải khó nuôi đến thế, thậm chí nuôi cậu còn có cảm giác thành tựu hơn nuôi mèo.
Hắn như bị mê muội, yêu thích không buông tay mà sờ soạng một chút lại một chút.
Bàn tay chợt thấy lạnh, những ngón tay mảnh khảnh của Kỷ Nguyễn cầm lấy tay hắn.
"Anh làm gì đấy?"
Hàng lông mày của cậu hơi cau lại, ánh mắt còn mông lung mờ mịt buồn ngủ.
Cố Tu Nghĩa như bừng tỉnh từ trong mộng.
......!Hắn cũng muốn biết mình đang làm gì.
Hắn sao có thể nhân lúc người ta đi ngủ liền sấn lại trộm sờ bụng người ta?
Cái này phải giải thích thế nào đây?
Hình tượng quân tử phong độ mà hắn khổ sở duy trì trước mặt Kỷ Nguyễn có phải sắp lung lay sụp đổ rồi không?
Kỷ Nguyễn sẽ nghĩ như thế nào về hắn?
Có khi nào cảm thấy hắn cũng giống như những tên đàn ông 30 tuổi có tiền khác?
Chỉ một thoáng trôi qua nhưng trong lòng Cố Tu Nghĩa đã cuồn cuộn sóng to gió lớn sấm sét đùng đùng, buộc hắn phải dùng hết tố chất tâm lý được rèn giũa qua bao năm chinh chiến trên thương trường cùng nội đấu gia tộc mới giữ vững thân mình, bình tĩnh thu tay lại.
Mà hết thảy trong con mắt của Kỷ Nguyễn mọi thứ chỉ ngắn ngủi một cái chớp mắt.
Cậu nhìn thấy Cố tổng tự nhiên lưu loát mà thu tay, rồi sau đó đan hai tay đặt trên đầu gối, sắc mặt bình tĩnh đến mức có thể nói là vô cảm.
Đầu óc vừa tỉnh dậy trống trơn, Kỷ Nguyễn ngồi im một lúc rồi mới xoa đôi mắt hỏi lại lần nữa: "Sao anh lại sờ bụng tôi thế?"
Cả người Cố Tu Nghĩa gồng lên, bởi vì dùng nhiều sức mà có thể thấy những đường cơ bắp trên cánh tay căng chặt được áo sơ mi bao lấy.
Không khí yên tĩnh vài giây, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Kỷ Nghĩa, biểu cảm trên khuôn mặt vẫn như mọi ngày:
"Vừa rồi dạ dày không thoải mái, bản thân không nhận ra sao?"
"......?"
"Lúc em ngủ có lúc bị đau dạ dày, tôi giúp em xoa một chút."
"......!Vậy à?"
"Đúng vậy."
Ngữ khí Cố Tu Nghĩa chính trực đến mức bản thân hắn cũng tin tưởng không nghi ngờ.
Bởi vì cơ thể không tốt, mỗi lần Kỷ Nguyễn tỉnh lại sau giấc ngủ đều rơi vào trạng thái nghi ngờ nhân sinh vài phút.
Đối diện với ánh mắt kiên định bình tĩnh của Cố Tu Nghĩa, cùng với đôi mắt hoài nghi dại ra của Kỷ Nguyễn, không thể nghi ngờ lão cáo già họ Cố lại toàn thắng với thái độ vô liêm sỉ của hắn.
Kỷ Nguyễn cúi đầu, sờ bụng của mình.
Bữa cơm này cậu ăn nhiều hơn bình thường, bụng cũng phồng lên thành ngọn núi nhỏ, đúng là không quá dễ chịu.
Bàn tay cậu xoa tròn trên bụng, nhìn về Cố Tu Nghĩa: "Hình như...!Đúng là có hơi trướng bụng."
Người có đôi mắt xinh đẹp, bé sâu ngủ vừa mới tỉnh lại mơ mơ màng màng, hốc mắt ửng đỏ luôn luôn là vũ khí trí mạng nhất, lập tức bắt lấy trái tim Cố Tu Nghĩa.
Yết hầu Cố Tu Nghĩa khẽ trượt lên xuống, ôm lấy eo Kỷ Nguyễn kéo lại gần về phía mình.
Kỷ Nguyễn bị bất ngờ không kịp phòng bị, bị Cố Tu Nghĩa xách lên như một con búp bê, ngay cả gối tựa cũng bị ôm theo cùng người.
Bàn tay Cố Tu Nghĩa đặt trên bụng cậu: "Không sao, lại xoa xoa cho dễ tiêu hóa, rất nhanh sẽ hết trướng."
Lời nói này tựa như lời của một nhân viên kỹ thuật kinh nghiệm phong phú hành nghề nhiều năm, Kỷ Nguyễn bị thái độ phục vụ tận tình này đả động, lập tức giơ ngón tay cái lên cho hắn một cái tán thưởng.
Cảm động nói: "Tập đoàn các anh thật sự không mở rộng kinh doanh sang ngành dịch vụ sao?"
Nếu thật sự đầu tư, có Cố Tu Nghĩa làm tấm gương tốt dẫn đầu, từ ông chủ đến nhân viên có thể tạo dựng được niềm tin vững chắc biết bao!.
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Khác
Đam Mỹ
Xuyên Không
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Giới thiệu Fabetvn.fun – Nhà cái cá cược đẳng cấp và uy tín
1 thg 12, 2024
W88 – Lựa Chọn Cá Cược Hoàn Hảo Cho Người Chơi Việt
1 thg 12, 2024
IWIN - Cổng Game Uy Tín Nhiều Ưu Đãi Và Trải Nghiệm Độc Đáo
27 thg 11, 2024
Liên Hệ Chúng Tôi - Dabet Hỗ Trợ Nhanh, Chuyên Nghiệp 24/7
24 thg 11, 2024
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
12
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.