Cao Thủ Y Đạo
Chương 91: Không quay trở lại nữa
Chương trước
Chương 2: Cho vay nặng lãi tìm đến cửa
Chương 3: Do ông học chưa rành
Chương 4: Một tay che trời
Chương 16: Đáng giá được năm đồng không?
Chương 20: Giải quyết trong nửa tiếng
Chương 21: Nghèo thì đừng bị bệnh
Chương 23: Bình xét lên chức?
Chương 24: Cho một ly cocktail!
Chương 25: Tôi sẽ đợi hắn đến
Chương 26: Bảo vệ cậu Trương nhanh lên
Chương 27: Cháu ngoại của ông?
Chương 28: Cánh tay của ông thế nào rồi?
Chương 29: Em làm sao vậy vợ?
Chương 30: Làm sao cô dám chắc tôi đến đây để quậy?
Chương 31: Cô nói cái gì?
Chương 32: Vậy mà cũng phải hỏi?
Chương 33: Hôm nay tôi rảnh
Chương 34: Cho tôi xem thử
Chương 35: Thì ra là thế
Chương 36: Anh nói cái gì?
Chương 37: Ý cậu muốn nói là mắt tôi kém sao?
Chương 38: Thân của con mèo này có gì thần kỳ sao?
Chương 39: Thứ này tốt như vậy sao?
Chương 40: Có lẽ 5 phút là đủ rồi!
Chương 41: Mày là ai?
Chương 42: Lý Thanh Uyển.
Chương 43: Ra ngoài rồi à?
Chương 44: Cô nói thử xem?
Chương 45: Đồ khốn nạn!
Chương 46: Thiếu nợ thì trả tiền
Chương 47: Cổ võ giả
Chương 48: Đây chính là chênh lệch
Chương 49: Công ty chèn ép
Chương 50: Muốn làm phản đúng không
Chương 51: Tôi là anh
Chương 52: Anh đến đây làm gì?
Chương 53: Tôi nói tôi sẽ xử lý
Chương 54: đã xảy ra chuyện gì vậy
Chương 55: mọi chuyện giải quyết sao rồi
Chương 56: chỉ để được gần em hơn
Chương 57: Anh nói đúng
Chương 59: muốn ra mặt thay hai mẹ con này sao
Chương 60: xin hãy đưa thư mời ra
Chương 61: hành hung
Chương 62: Bắt lấy nó
Chương 63: không coi ra gì
Chương 64: báo thù cho sư huynh
Chương 65: Tôi sẽ đợi
Chương 66: khiêu khích
Chương 67: Mày làm?
Chương 68: Cậu Triệu?
Chương 69: Phệ Tâm Cổ
Chương 70: thuê bảo mẫu
Chương 71: đánh như thế là đã nhẹ rồi
Chương 72: Nếu muốn thì hãy ly hôn
Chương 73: chỉ cần con vui vẻ thì làm sao cũng được
Chương 74: Có hai sự lựa chọn
Chương 75: Anh không được nhìn
Chương 76: Anh là bác sĩ
Chương 77: Hợp cốc
Chương 79: đừng để tôi gặp lại bà ta lần nữa
Chương 80: một người lương thiện
Chương 81: Cách kiếm tiên này của anh cũng nhanh đấy
Chương 82: chúng ta chỉ là quân cờ
Chương 83: Việc này hình như không tiện
Chương 84: Tên đàn ông xấu xa
Chương 85: Tôi nợ anh một ân huệ
Chương 86: Đáng tiếc đã quá muộn
Chương 87: Còn nhiều nữa
Chương 88: Cách hay
Chương 89: Làm sao bây giờ
Chương 90: Gửi vị trí đi, tôi sẽ đến ngay
Chương 91: Không quay trở lại nữa
Chương 92: Nói nhảm
Chương 93: Xin câu cứu mạng
Chương 94: Anh không biết tôi là ai à
Chương 95: Tôi sẽ không xin lỗi
Chương 96: Tìm tôi làm gì
Chương 97: Trước kia ông làm nghề gì
Chương 98: Các người đều phải chết
Chương 99: Bên dưới có thứ gì đó
Chương 100: Không phải vấn đề lớn đâu
Chương 101: Ông chủ hờ
Chương 103: Tôi sẽ khiến ông ta phải hối hận
Chương 104: Ông cũng biết rồi sao
Chương 105: Tôi giúp ông châm cứu
Chương 106: Đồng ý hay không cũng phải đồng ý
Chương 107: Anh có chấp nhận yêu cầu này không
Chương 109: Bất cứ lúc nào cũng được
Chương 110: Cái này
Chương 111: Xinh đẹp
Chương 112: Mày dám
Chương 113: Cô cảm thấy thế nào?
Chương 114: Cái gì mà nhanh vậy
Chương 115: Mật khẩu là sáu số sáu, quẹt đi
Chương 116: Dừng tay
Chương 117: Đánh mạnh lên
Chương 118: Trở về là tốt rồi
Chương 119: Nhà con xảy ra chuyện gì
Chương 120: Thật sao?
Chương 121: Luật pháp?
Chương 122: Tìm ra hắn, đánh cho tàn phế
Chương 123: Còn nhận ra tôi không
Chương 124: Không liên quan gì đến anh
Chương 126: Hiện tại không phải lúc thích hợp
Chương 127: Cô gái muốn lật lại bản án cho tên thủ phạm
Chương 128: Anh còn nhớ rõ em không
Chương 129: Tôi đã sớm biết không phải anh ấy
Chương 130: Bây giờ không phải lúc
Chương 131: Tiếng trẻ con khóc ở đâu vậy?
Chương 132: Đời này tôi sẽ bảo vệ bản thân thật tốt
Chương 133: Chúng ta chưa bao giờ gặp nhau phải không
Chương 134: Cái này không phù hợp lắm đâu
Chương 135: Tôi cũng quen cậu ta
Chương 136: Mày câm miệng cho tao
Chương 137: Tôi nói đúng không?
Chương 138: Xin lỗi, không có ý xúc phạm
Chương 139: Xử lý cậu ta đi
Chương 140: Tôi đầu hàng
Chương 141: Chúc mừng sếp Lý
Chương 142: Trần Vũ lui ra
Chương 143: Đưa đi
Chương 144: Không còn yêu
Chương 145: Chúc mừng anh, đã bắt đầu rồi
Chương 146: Đừng lộn xộn, tôi đã có vợ rồi
Chương 147: Đây chính là duyên phận
Chương 148: Cho vay
Chương 149: Đưa cái này cho tôi xem thử
Chương 150: Quẹt thẻ
Chương 151: Có chuyện gì thì gọi cho anh
Chương 152: Tôi cho cô đi rồi sao?
Chương 153: Muốn xem
Chương 154: Ông có biết Dư Trọng không?
Chương 155: Nói đi, là ai đã sai anh cố ý làm khó cô ấy
Chương 156: Anh lựa chọn làm một con chó thay vì làm một phó chủ tịch
Chương 158: Cậu là gì của cô ấy
Chương 159: Có khả năng phải vào tù
Chương 160: Chuyện nhỏ không tốn sức
Chương 161: Cũng không phải là không thể
Chương 162: Cản trở
Chương 163: Có phục không
Chương 164: Không coi ông ra gì thôi
Chương 165: Đều là người một nhà cả
Chương 166: Cậu là con trai của tên họ Trần sao
Chương 167: Hồ Song Tử vịnh Loan Nguyệt
Chương 168: Bà nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra
Chương 169: Xin bà buông tha cho tôi.
Chương 170: Cứu người.
Chương 171: Đứa nhỏ, nó là con của tôi
Chương 173: Quân tử báo thù mười năm không muộn
Chương 174: Đây có phải là sự thật không
Chương 175: Toàn thân cảm thấy dễ chịu khó tả
Chương 176: Hy vọng anh có thể tìm được báu vật mà mình mong muốn
Chương 177: Bề ngoài như vậy ai mà muốn mua
Chương 179: Có chỗ nào bất thường không
Chương 180: Sao tôi có thể nhìn lầm được
Chương 182: Sao anh biết tôi không hiểu giá trị của nó
Chương 183: Hôm nay cậu để lại đôi chân của mình đi
Chương 184: Chú định thân
Chương 186: Tập đoàn Khuynh Nhan
Chương 187: Tôi muốn từ chức
Chương 189: tôi không đến muộn đúng không?
Chương 190: Đừng có mơ
Chương 191: Ông thật sự đã khám sai
Chương 192: Sống lại rồi
Chương 193: Anh thuộc bộ ngành nào, lãnh đạo là ai
Chương 194: Không phục thì cứ việc ra tay
Chương 195: Sợ cũng trễ rồi, anh chờ chết đi
Chương 196: Cô gửi định vị đi, tôi qua ngay
Chương 197: Cô và Khuynh Nhan đều là của tôi
Chương 198: Tha cho hắn ta một lần
Chương 199: Bị tập kích
Chương 201: Khách hàng lớn
Chương 203: Tôi là người phụ trách
Chương 204: Cô không thể đi
Chương 205: Cô vi phạm hợp đồng rồi
Chương 206: Ba cậu chết không nhắm mắt
Chương 207: Đây là khoa học
Chương 208: Một kẻ lừa đảo
Chương 209: Đây mới là cao nhân
Chương 210: Nổi giận
Chương 211: Thuật Phù Chúc
Chương 212: Tôi không có hứng thú với ngươi
Chương 213: Anh trốn làm gì?
Chương 214: Yêu cầu vô lý
Chương 215: Thảo luận điều kiện
Chương 216: Làm xằng làm bậy
Chương 217: Trùm cát
Chương 218: Tôi sẽ giải quyết giúp các người
Chương 219: Cô là người phục vụ người khác
Chương 220: Các người muốn ăn vạ?
Chương 221: Đá trúng ván sắt
Chương 222: Có chuyện gì khó giải quyết không
Chương 223: Giết cả gia đình
Chương sau
"Ông Hoàng, tôi đã đọc kỹ kết quả kiểm tra của ông, trong cơ thể ông không có gì bất thường, hơn nữa thân thể của ông cũng khỏe mạnh hơn những người cùng tuổi." Trương Nghĩa Nhân nhìn chằm chằm vào những kết quả kiểm tra này một lúc lâu, nhưng không nhìn ra bất cứ điều gì bất thường.
"Không thể loại trừ triệu chứng tức ngực và quặn đau mà ông kể đến là do nguyên nhân tâm lý, vậy thì chúng ta có thể đặt lịch hẹn chụp MRI (cộng hưởng từ) để kiểm tra kỹ lưỡng nguyên nhân, tuy nhiên, tôi khuyên ông nên thư giãn, để cho tâm trạng thoải mái hơn."
"Tôi là người niệm Phật, trong lòng có gì không thể buông bỏ được chứ? Thôi." Hoàng Tứ gia khẽ lắc đầu: "Thầy Đoạn, ông cảm thấy tình huống của tôi như thế nào?"
"Tứ gia, xét theo số mệnh của ông, ông không phải là người có tướng đoản thọ, tôi có thể nói, ít nhất ông có thể sống đến chín mươi tuổi." Đoạn Thiên Mệnh cau mày nói: "Có lẽ đúng như lời bác sĩ này nói, đó là vấn đề tâm lý.
"Nếu thực sự là nguyên nhân tâm lý, ông cụ Hoàng sẽ không tìm tới hai vị! Ông cụ Hoàng, đã nhớ ra chuyện xảy ra năm đó chưa?" Trần Vũ và Hoàng Diệc Cường bước vào.
"Ông nội, anh Trần ở đây, yên tâm, người anh em này của con chắc chắn không phải người bình thường, Trần Vũ nhất định có biện pháp." Hoàng Diệc Cường nói.
"Ý của cậu là, bằng cấp học thuật từ các trường y tế nước ngoài chỉ là để trưng thôi à?" Trương Nghĩa Nhân †ỏ ra tức giận, ông ta là bác sĩ y khoa, là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp trường y nước ngoài, giờ lại bị coi thường như thế sao?
“Hừ, người mà cháu trai của ông Hoàng tìm tới cũng là một thầy xem bói sao?” Đoạn Thiên Mệnh bất mãn hừ một tiếng.
"Tôi không phải thầy gì cả, cũng không phải bác sĩ, nhưng mà trùng hợp là tôi cũng biết một chút về phong thủy huyền học, tử vi, y học." Trần Vũ hơi mỉm cười nói.
"Biết một chút mà dám ra đây khoe khoang? Đúng là không biết trời cao đất dày." Hai người đều tỏ vẻ khinh thường.
"Cậu Trần, làm phiền cậu phải đi thêm một chuyến nữa, chuyện xảy ra lúc đó là lỗi của tôi, nhưng đã bốn mươi năm rồi, không biết cậu có giải pháp nào không?”
Hoàng Tứ gia nhìn thấy Trần Vũ, liền từ trên giường ngồi dậy, hơi chắp tay về phía Trần Vũ nói: "Mạng quèn này của tôi đành làm phiền cậu Trần."
Sắc mặt của Trương Nghĩa Nhân và Đoạn Thiên Mệnh càng trở nên khó coi.
Hoàng Tứ gia là ai? Thập kỷ trước, ông ta như là huyền thoại ở Phong Lăng, mặc dù đã rút lui khỏi giang hồ từ lâu, nhưng chỉ cần ông a ra lệnh một tiếng, những người đứng đầu Phong Lăng và các thành phố xung quanh sẽ lao tới ngay lập tức.
Hai người họ cũng là những nhân vật có uy tín, nhưng khi bọn họ tới, Hoàng Tứ gia lại không đối xử khách sáo như vậy.
"Thì ra là cao nhân, do tôi nhìn lầm, xem ra tình huống của Tứ gia phải do cậu giải quyết, sao không nói thử xem, tình huống của Tứ gia hiện tại là thế nào?" Đoạn Thiên Mệnh hừ lạnh một tiếng.
"Đau thắt ngực, thất tình là tổn thương, trước đây tôi đã nói với Tứ gia, đây là Cổ ăn tim, có một bộ tộc cổ xưa ở vùng núi Trọng Sơn, Cửu Lê Tương Nam, chính là Vu tộc, người ta nói rằng nó là hậu duệ của ma thần Xi Vưu, tỉnh thông Cổ thuật.”
“Loại Cổ ăn tim này chính là tình cổ của thiếu nữ Cổ tộc, nếu không có gì ngoài ý muốn, Tứ gia đã gặp một thiếu nữ Cổ tộc bốn mươi năm trước, dùng cổ đính ước..."
"Ăn nói nhảm nhỉ, tôi đã đi du lịch khắp nơi, tuy không thể nói là đã nghe hết những chuyện kỳ lạ trên thế giới nhưng ít nhất kiến thức của tôi cũng vượt xa người bình thường, tại sao tôi chưa từng nghe nói tới Vu tộc mà cậu đang nhắc đến?” Đoạn Thiên Mệnh cười lạnh.
Chương trước
Chương 2: Cho vay nặng lãi tìm đến cửa
Chương 3: Do ông học chưa rành
Chương 4: Một tay che trời
Chương 16: Đáng giá được năm đồng không?
Chương 20: Giải quyết trong nửa tiếng
Chương 21: Nghèo thì đừng bị bệnh
Chương 23: Bình xét lên chức?
Chương 24: Cho một ly cocktail!
Chương 25: Tôi sẽ đợi hắn đến
Chương 26: Bảo vệ cậu Trương nhanh lên
Chương 27: Cháu ngoại của ông?
Chương 28: Cánh tay của ông thế nào rồi?
Chương 29: Em làm sao vậy vợ?
Chương 30: Làm sao cô dám chắc tôi đến đây để quậy?
Chương 31: Cô nói cái gì?
Chương 32: Vậy mà cũng phải hỏi?
Chương 33: Hôm nay tôi rảnh
Chương 34: Cho tôi xem thử
Chương 35: Thì ra là thế
Chương 36: Anh nói cái gì?
Chương 37: Ý cậu muốn nói là mắt tôi kém sao?
Chương 38: Thân của con mèo này có gì thần kỳ sao?
Chương 39: Thứ này tốt như vậy sao?
Chương 40: Có lẽ 5 phút là đủ rồi!
Chương 41: Mày là ai?
Chương 42: Lý Thanh Uyển.
Chương 43: Ra ngoài rồi à?
Chương 44: Cô nói thử xem?
Chương 45: Đồ khốn nạn!
Chương 46: Thiếu nợ thì trả tiền
Chương 47: Cổ võ giả
Chương 48: Đây chính là chênh lệch
Chương 49: Công ty chèn ép
Chương 50: Muốn làm phản đúng không
Chương 51: Tôi là anh
Chương 52: Anh đến đây làm gì?
Chương 53: Tôi nói tôi sẽ xử lý
Chương 54: đã xảy ra chuyện gì vậy
Chương 55: mọi chuyện giải quyết sao rồi
Chương 56: chỉ để được gần em hơn
Chương 57: Anh nói đúng
Chương 59: muốn ra mặt thay hai mẹ con này sao
Chương 60: xin hãy đưa thư mời ra
Chương 61: hành hung
Chương 62: Bắt lấy nó
Chương 63: không coi ra gì
Chương 64: báo thù cho sư huynh
Chương 65: Tôi sẽ đợi
Chương 66: khiêu khích
Chương 67: Mày làm?
Chương 68: Cậu Triệu?
Chương 69: Phệ Tâm Cổ
Chương 70: thuê bảo mẫu
Chương 71: đánh như thế là đã nhẹ rồi
Chương 72: Nếu muốn thì hãy ly hôn
Chương 73: chỉ cần con vui vẻ thì làm sao cũng được
Chương 74: Có hai sự lựa chọn
Chương 75: Anh không được nhìn
Chương 76: Anh là bác sĩ
Chương 77: Hợp cốc
Chương 79: đừng để tôi gặp lại bà ta lần nữa
Chương 80: một người lương thiện
Chương 81: Cách kiếm tiên này của anh cũng nhanh đấy
Chương 82: chúng ta chỉ là quân cờ
Chương 83: Việc này hình như không tiện
Chương 84: Tên đàn ông xấu xa
Chương 85: Tôi nợ anh một ân huệ
Chương 86: Đáng tiếc đã quá muộn
Chương 87: Còn nhiều nữa
Chương 88: Cách hay
Chương 89: Làm sao bây giờ
Chương 90: Gửi vị trí đi, tôi sẽ đến ngay
Chương 91: Không quay trở lại nữa
Chương 92: Nói nhảm
Chương 93: Xin câu cứu mạng
Chương 94: Anh không biết tôi là ai à
Chương 95: Tôi sẽ không xin lỗi
Chương 96: Tìm tôi làm gì
Chương 97: Trước kia ông làm nghề gì
Chương 98: Các người đều phải chết
Chương 99: Bên dưới có thứ gì đó
Chương 100: Không phải vấn đề lớn đâu
Chương 101: Ông chủ hờ
Chương 103: Tôi sẽ khiến ông ta phải hối hận
Chương 104: Ông cũng biết rồi sao
Chương 105: Tôi giúp ông châm cứu
Chương 106: Đồng ý hay không cũng phải đồng ý
Chương 107: Anh có chấp nhận yêu cầu này không
Chương 109: Bất cứ lúc nào cũng được
Chương 110: Cái này
Chương 111: Xinh đẹp
Chương 112: Mày dám
Chương 113: Cô cảm thấy thế nào?
Chương 114: Cái gì mà nhanh vậy
Chương 115: Mật khẩu là sáu số sáu, quẹt đi
Chương 116: Dừng tay
Chương 117: Đánh mạnh lên
Chương 118: Trở về là tốt rồi
Chương 119: Nhà con xảy ra chuyện gì
Chương 120: Thật sao?
Chương 121: Luật pháp?
Chương 122: Tìm ra hắn, đánh cho tàn phế
Chương 123: Còn nhận ra tôi không
Chương 124: Không liên quan gì đến anh
Chương 126: Hiện tại không phải lúc thích hợp
Chương 127: Cô gái muốn lật lại bản án cho tên thủ phạm
Chương 128: Anh còn nhớ rõ em không
Chương 129: Tôi đã sớm biết không phải anh ấy
Chương 130: Bây giờ không phải lúc
Chương 131: Tiếng trẻ con khóc ở đâu vậy?
Chương 132: Đời này tôi sẽ bảo vệ bản thân thật tốt
Chương 133: Chúng ta chưa bao giờ gặp nhau phải không
Chương 134: Cái này không phù hợp lắm đâu
Chương 135: Tôi cũng quen cậu ta
Chương 136: Mày câm miệng cho tao
Chương 137: Tôi nói đúng không?
Chương 138: Xin lỗi, không có ý xúc phạm
Chương 139: Xử lý cậu ta đi
Chương 140: Tôi đầu hàng
Chương 141: Chúc mừng sếp Lý
Chương 142: Trần Vũ lui ra
Chương 143: Đưa đi
Chương 144: Không còn yêu
Chương 145: Chúc mừng anh, đã bắt đầu rồi
Chương 146: Đừng lộn xộn, tôi đã có vợ rồi
Chương 147: Đây chính là duyên phận
Chương 148: Cho vay
Chương 149: Đưa cái này cho tôi xem thử
Chương 150: Quẹt thẻ
Chương 151: Có chuyện gì thì gọi cho anh
Chương 152: Tôi cho cô đi rồi sao?
Chương 153: Muốn xem
Chương 154: Ông có biết Dư Trọng không?
Chương 155: Nói đi, là ai đã sai anh cố ý làm khó cô ấy
Chương 156: Anh lựa chọn làm một con chó thay vì làm một phó chủ tịch
Chương 158: Cậu là gì của cô ấy
Chương 159: Có khả năng phải vào tù
Chương 160: Chuyện nhỏ không tốn sức
Chương 161: Cũng không phải là không thể
Chương 162: Cản trở
Chương 163: Có phục không
Chương 164: Không coi ông ra gì thôi
Chương 165: Đều là người một nhà cả
Chương 166: Cậu là con trai của tên họ Trần sao
Chương 167: Hồ Song Tử vịnh Loan Nguyệt
Chương 168: Bà nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra
Chương 169: Xin bà buông tha cho tôi.
Chương 170: Cứu người.
Chương 171: Đứa nhỏ, nó là con của tôi
Chương 173: Quân tử báo thù mười năm không muộn
Chương 174: Đây có phải là sự thật không
Chương 175: Toàn thân cảm thấy dễ chịu khó tả
Chương 176: Hy vọng anh có thể tìm được báu vật mà mình mong muốn
Chương 177: Bề ngoài như vậy ai mà muốn mua
Chương 179: Có chỗ nào bất thường không
Chương 180: Sao tôi có thể nhìn lầm được
Chương 182: Sao anh biết tôi không hiểu giá trị của nó
Chương 183: Hôm nay cậu để lại đôi chân của mình đi
Chương 184: Chú định thân
Chương 186: Tập đoàn Khuynh Nhan
Chương 187: Tôi muốn từ chức
Chương 189: tôi không đến muộn đúng không?
Chương 190: Đừng có mơ
Chương 191: Ông thật sự đã khám sai
Chương 192: Sống lại rồi
Chương 193: Anh thuộc bộ ngành nào, lãnh đạo là ai
Chương 194: Không phục thì cứ việc ra tay
Chương 195: Sợ cũng trễ rồi, anh chờ chết đi
Chương 196: Cô gửi định vị đi, tôi qua ngay
Chương 197: Cô và Khuynh Nhan đều là của tôi
Chương 198: Tha cho hắn ta một lần
Chương 199: Bị tập kích
Chương 201: Khách hàng lớn
Chương 203: Tôi là người phụ trách
Chương 204: Cô không thể đi
Chương 205: Cô vi phạm hợp đồng rồi
Chương 206: Ba cậu chết không nhắm mắt
Chương 207: Đây là khoa học
Chương 208: Một kẻ lừa đảo
Chương 209: Đây mới là cao nhân
Chương 210: Nổi giận
Chương 211: Thuật Phù Chúc
Chương 212: Tôi không có hứng thú với ngươi
Chương 213: Anh trốn làm gì?
Chương 214: Yêu cầu vô lý
Chương 215: Thảo luận điều kiện
Chương 216: Làm xằng làm bậy
Chương 217: Trùm cát
Chương 218: Tôi sẽ giải quyết giúp các người
Chương 219: Cô là người phục vụ người khác
Chương 220: Các người muốn ăn vạ?
Chương 221: Đá trúng ván sắt
Chương 222: Có chuyện gì khó giải quyết không
Chương 223: Giết cả gia đình
Chương sau