Editor: Oăn Oăn | Beta-er: Kỳ Giản Niệm
Lần này Hình Tín Hàm ra sân bay, Tô Nam không thể bí mật đến tiễn cô, vì ngày Quốc Khánh, anh vẫn phải đi làm như thường lệ, vào ngày này, nhiều đồng nghiệp nữ độc thân trong khoa cấp cứu đã đến đội cứu hỏa ở quận Triều An để giao lưu nên giờ đây, gánh nặng của khoa cấp cứu chất hết lên vai các bác sĩ nam và các bác sĩ đã có gia đình.
Theo lý mà nói, là một cô gái mới đôi mươi và hiện đang độc thân, Lâm Hân không có lý do gì để không tham gia buổi giao lưu này, nhưng cô ta lại không đi.
Buổi sáng, lúc Tô Nam đến khoa cấp cứu, anh thấy Lâm Hân đang bận rộn, cô ta thấy anh đến thì lập tức nhiệt tình chào hỏi: “Chào buổi sáng, bác sĩ Tô!”
Tô Nam ngạc nhiên, “Ơ? Lâm Hân, sao cô vẫn còn ở đây? Không đi giao lưu à?”
Lâm Hâm cười nói: “Giao lưu có gì thú vị đâu, tôi không muốn đi.”
Tô Nam cười, “Chẳng phải con gái các cô rất có thiện cảm với quân nhân à?”
Lâm Hân cong môi, “Tôi chỉ có thiện cảm với người tôi thích thôi.” Sau đó cô ta lại giả vờ vô tình hỏi Tô Nam: “Bác sĩ Tô đã thích ai chưa?”
Tô Nam không trả lời cô ta, anh cảm thấy không thể tiếp tục đề tài này được nên kiếm cớ lảng đi, “Tôi vào phòng nghỉ thay quần áo trước đây.”
Lâm Hâm gật đầu, “Ừm, được.”
Sau khi Tô Nam rời đi, Lâm Hân nhìn theo bóng lưng anh, đôi mắt cô ta tối sầm lại, không vui bĩu môi.
Sau một buổi sáng bận rộn, hiếm khi Tô Nam được ăn trưa đúng giờ, anh đến nhà ăn mua đồ, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, Tô Nam đặt thức ăn sang một bên, lấy điện thoại ra xem trước.
Không có tin nhắn nào của Hình Tín Hàm.
Thực ra anh biết bây giờ cô không gửi tin nhắn cho anh được, bởi vì cô vẫn đang ở trên máy bay.
Tô Nam gửi tin nhắn cho Hình Tín Hàm: [Anh đang ăn trưa, em cũng phải nhớ ăn một chút gì đấy nhé, kẻo đau dạ dày.]
[À đúng rồi, hôm nay bệnh viện và đội cứu hỏa giao lưu, cũng có thể coi như là buổi hẹn hò giữa Lâm Sơ Thanh và anh trai em đấy.]
[ Nhưng mà bọn họ đi giao lưu rất thoải mái, còn bạn trai em thì mệt muốn chết.]
Anh tràn đầy hứng thú gửi WeChat cho Hình Tín Hàm, đang suy nghĩ xem có nên giả vờ tủi thân để Hàm Hàm an ủi hay không thì một bóng người xuất hiện trước mắt anh, Tô Nam theo phản xạ nhấn tắt điện thoại, anh ngẩng đầu lên, trong mắt đầy cảnh giác.
Lâm Hâm đứng bên cạnh, cười hỏi: “Bác sĩ Tô, tôi có thể ngồi ở đây không?”
Tô Nam cười nói: “Chỗ này cũng không phải của nhà tôi mua, cô không cần hỏi tôi đâu.”
Lâm Hân ngồi xuống đối diện anh.
Tô Nam đặt điện thoại xuống, cúi đầu ăn cơm, Lâm Hân luôn muốn tìm chủ đề để trò chuyện với anh, nhưng cô ta hỏi gì Tô Nam chỉ trả lời đấy, còn đâu là chỉ ăn không nói.
Anh nhanh chóng kết thúc bữa trưa, vừa định rời khỏi nhà ăn thì Lâm Hân gắp một miếng sườn lên định đặt vào đĩa của anh, Tô Nam lập tức đứng dậy.
Bàn tay đang gắp sườn của Lâm Hân dừng lại giữa không trung, cô ta ngẩng đầu nhìn anh, Tô Nam mỉm cười, bưng đĩa lên nói: “Tôi ăn xong rồi, đi trước đây.”
Lâm Hân làm như không có chuyện gì xảy ra, nhìn anh cười: “Được, chiều nay gặp.”
“Ừ.”
Tô Nam quay người, sải bước đi xa, còn Lâm Hân ngồi đó nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh hồi lâu, mãi đến khi anh biến mất ở chỗ ngoặt, không còn nhìn thấy nữa, cô ta mới chậm rãi rời mắt đi.
Lâm Hân thất vọng, cô ta không biết mình phải làm gì để anh vui, để anh đối với mình nhiệt tình một chút, cô ta không muốn ngày nào cũng như vậy, bề ngoài thì có vẻ không có chuyện gì, nhưng thật ra anh rất khách sáo và xa cách với cô ta.
Cô ta không thích cảm giác này.
Như thể anh đang cố tình xa lánh cô ta.
Buổi chiều, Hình Tín Hàm đến địa điểm quay, Chu Sở Phong, Điền Vũ Nhi và cô đi cùng nhau, ba diễn viên chủ chốt đã có mặt, về cơ bản thì tất cả thành viên trong đoàn đều đã đến đông đủ.
Lúc Hình Tín Hàm muốn xách đồ về phòng của mình, Chu Sở Phong chủ động đi tới giúp cô, nói: “Để tôi xách giúp cô.”
Hình Tín Hàm tránh người đi, tay của Chu Sở Phong lơ lửng giữa không trung, anh ta khựng lại, ngước mắt nhìn cô, Hình Tín Hàm không lúng túng chút nào, ngược lại còn lễ phép cười với anh: “Cảm ơn anh, không cần đâu, tôi tự xách được.”
“Tôi cảm thấy có lẽ Vũ Nhi cần anh trợ giúp hơn đấy.” Hình Tín Hàm liếc mắt nhìn Điền Vũ Nhi và trợ lí của cô ta đang nhọc nhằn xách vali lên bậc thang, nói với Chu Sở Phong.
Sau đó, Hình Tín Hàm tự xách vali bước lên bậc thang.
Chu Sở Phong đứng ở dưới nhìn cô, cô buộc tóc đuôi ngữa, trông nhanh nhẹn và hoạt bát, lưng cô rất gầy, nhưng không hề yếu ớt, cô lặng lẽ xách một chiếc vali lớn, bước từng bước lên câu thang, bước đi vững vàng, rất dễ dàng, không mệt nhọc chút nào.
Anh ta đứng tại chỗ, hơi nhướng mày, tình cảm của anh ta dành cho Hình Tín Hàm lại lớn thêm một chút.
Lúc Chu Sở Phong đang sững sờ nhìn bóng lưng của Hình Tín Hàm, Điền Vũ Nhi ở bên cạnh kêu anh ta: “Sở Phong, lại đây giúp tôi một chút được không?”
Điền Vũ Nhi kiêu ngạo hơn bất kỳ ai khác, kiêu ngạo đến nỗi không thèm để người ta vào mắt, nhưng cô ta rất giỏi trong việc giả vờ ấm ức và yếu đuối.
Thấy hai má cô ta đỏ bừng, hơi thở dồn dập, Chu Sở Phong bước tới, vừa giúp cô xách hành lý, vừa cười: “Cô nên vận động nhiều hơn một chút.”
Điền Vũ Nhi khẽ hừ một tiếng, “Ngày nào tôi cũng phải đi làm, lấy đâu ra thời gian vận động?”
Hình Tín Hàm về phòng của mình, cô đặt vali ở một bên, đi thẳng đến giường ngồi xuống, lấy điện thoại ra xem thì thấy tin nhắn WeChat Tô Nam gửi cho mình. Hình Tín Hàm vô thức mỉm cười, sau đó tìm số của anh, định gọi cho anh, nhưng một giây sau ngón tay cô bỗng dừng lại.
Hình Tín Hàm liếc nhìn thời gian, lúc này chắc hẳn anh đang làm việc, không thể nghe điện thoại.
Vì vậy, Hình Tín Hàm đổi thành gửi WeChat cho anh.
[<Xoa đầu> Bạn trai của em vất vả quá! Em đến nơi rồi, lát nữa em sẽ đi ăn gì đó.]
[Mạng ở đây tốt hơn chỗ quay phim lần trước nhiều, chúng ta có thể gọi video cho nhau!]
Gửi Wechat xong, Hình Tín Hàm gọi điện cho mẹ báo bình an, sau đó nằm xuống giường, nhìn lên trần nhà nghỉ ngơi một lúc, đến khi Cáp Thu gọi cô, cô mới đứng dậy đi ra ngoài ăn.
Buổi chiều, sau khi tan việc, Tô Nam lập tức gọi điện cho Hình Tín Hàm, anh lái xe về nhà, đeo tai nghe bluetooth, chờ cô nghe máy.
Lúc này Hình Tín Hàm đang đọc kịch bản, nghe thấy điện thoại đổ chuông, cô cũng không nhìn tên người gọi, trực tiếp bắt máy, “A lô.”
“Hàm Hàm, em đang làm gì thế?” Tô Nam cười hỏi cô.
Bấy giờ Hình Tín Hàm mới đặt cây bút trong tay xuống, quay lại nói với anh: “Em đang đọc kịch bản, ngày mai bắt đầu quay rồi.”
“Ừm,” Anh nhìn tình hình đường xá, dừng xe ở ngã tư chờ đèn giao thông, “Đến giờ ăn tối cơm rồi, lát nữa em nhớ đi ăn đấy, trước khi đi ngủ thì uống một ly sữa.”
“Vâng, em biết rồi.”
Hình Tín Hàm còn chưa nói xong, cửa phòng cô chợt vang lên, cô nói với Tô Nam: “Anh chờ chút, em ra mở cửa xem là ai.”
“Ừm.” Tô Nam đồng ý.
Hình Tín Hàm đi ra mở cửa, Chu Sở Phong đứng ở bên ngoài, cô nhất thời không kịp phản ứng, anh ta nhẹ nhàng cười với cô: “Cô có muốn đi ăn tối với nhau không? Đúng lúc chúng ta có thể trao đổi trước những cảnh ngày mai quay.”
Hình Tín Hàm: “……”
Cô nhanh chóng chỉ vào điện thoại, thấp giọng trả lời Chu Sở Phong: “Tôi đang gọi điện thoại cho người nhà, anh đi trước đi.”
Chu Sở Phong tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn lịch sự gật đầu: “Được, vậy… có cần tôi mang chút đồ ăn về cho cô không?”
Hình Tín Hàm lắc đầu: “Cảm ơn anh, nhưng không cần đâu, tôi sẽ đi ăn với chị Cáp Thu sau.”
“Vậy cũng được.” Chu Sở Phong làm như không có chuyện gì, thở dài, “Vậy tôi đi ăn trước đây.”
“Ừm, tạm biệt.” Nói xong, Hình Tín Hàm đóng cửa lại, chặn Chu Sở Phong ở ngoài cửa.
Cô lại nhấc điện thoại, nhẹ nhàng nói “A lô”.
Lúc này Tô Nam đã lái xe đi tiếp, vừa nãy anh nghe rất rõ cuộc trò chuyện của hai người họ nên thấy không vui lắm.
Trong đoàn phim có một tên đàn ông đang ngấp nghé cô gái nhỏ nhà anh.
“Ừm, anh đây.” Tô Nam trả lời Hình Tín Hàm.
Sau đó anh hỏi: “Vừa nãy ai mời em ăn tối thế?”
Hình Tín Hàm nói thật: “Là nam diễn viên Chu Sở Phong em quay chung.”
“Tối hôm trước anh ta cũng rủ em đi ăn tối, em không đồng ý.”
Tô Nam càng không vui, nhưng chẳng qua là chĩa mũi nhọn vào Chu Sở Phong, anh khẽ “ừm”, ôn tồn nói với Hình Tín Hàm, “Ngoan.”
Hình Tín Hàm bĩu môi, định hỏi anh có thấy không vui không thì Tô Nam nói với cô: “Hàm Hàm, đừng đồng ý lời mời của anh ta, nếu không anh sẽ rất không vui.”
Hình Tín Hàm ngoan ngoãn đồng ý, “Được, em hứa sẽ không đi ăn một mình với anh ta, cho dù đoàn phim có mở tiệc, em cũng sẽ cố gắng giữ khoảng cách với anh ta.”
“Anh không vui nhé.”
Tô Nam nói “ừm”, sau khi im lặng một lúc, anh hỏi: “Em có cảnh hôn với anh ta không?”
Hình Tín Hàm suy nghĩ, sau đó khẽ cau mày, “Hình như… có một cảnh.”
Tô Nam: “…”
Hình Tín Hàm giải thích: “Chỉ hôn trán thôi, là cảnh quay cuối cùng, bây giờ vẫn chưa quay.”
“Anh còn chưa từng hôn trán em.” Tô Nam bất mãn nói, dường như đang giận.
Hình Tín Hàm cắn môi, cười: “Em và anh ta chỉ diễn thôi mà, không phải thật.”
“Nhưng anh để ý.”
“Vậy…” Hình Tín Hàm suy nghĩ nên dỗ anh như thế nào, một lúc sau, cô nghiêm túc nói với Tô Nam: “Chờ em về sẽ để anh hôn nhé.”
Tô Nam bị cô chọc cười, nỗi khó chịu vừa rồi cũng biến mất.
Giọng anh hơi trầm, cực kỳ lôi cuốn.
Tô Nam giả vờ thuận theo Hình Tín Hàm, nói tiếp: “Vậy được, lần sau gặp anh sẽ hôn em.”
“Không được đổi ý đâu đấy.”
Hình Tín Hàm xấu hổ, “Được rồi được rồi, em biết rồi, không đổi ý đâu.”
Khóe miệng Tô Nam hơi cong lên.
Cô gái ngốc của anh mắc câu rồi.
------oOo------
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Khác
Đô Thị
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Xổ số trực tuyến: Trúng thưởng lớn, tham gia ngay!
11 thg 12, 2024
Giới thiệu Fabetvn.fun – Nhà cái cá cược đẳng cấp và uy tín
1 thg 12, 2024
W88 – Lựa Chọn Cá Cược Hoàn Hảo Cho Người Chơi Việt
1 thg 12, 2024
IWIN - Cổng Game Uy Tín Nhiều Ưu Đãi Và Trải Nghiệm Độc Đáo
27 thg 11, 2024
Liên Hệ Chúng Tôi - Dabet Hỗ Trợ Nhanh, Chuyên Nghiệp 24/7
24 thg 11, 2024
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
14
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.