Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau
Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Chuyện này thì tôi không biết.”
Sở Vũ Hiên thở dài, dịu dàng nói: “Nhóc con, trước đây từng chịu rất nhiều khổ sở đúng không? Tôi xin lỗi, lão Tứ, cậu ra tay cũng không biết nặng nhẹ gì cả, nhìn xem, cổ cô ấy bị cậu bóp bầm tím rồi!”
Lão Tứ ngớ ngác chớp mắt nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì vừa nấy cô ấy muốn lấy mạng của tôi.”
Tiểu Thanh hoảng hốt một thoáng, người giống như cô ấy làm sao đáng để người khác quan tâm chứ? Trong lòng không khỏi cảm thấy xót xa.
Sở Vũ Hiên giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào đầu cô ấy một cái, cười nói: “Đi sắp xếp phòng cho lão Tứ một chút, sau này phải nấu thêm một phần cơm, vất cả cho cô rồi”
Tiểu Thanh khẽ há miệng, không thể tin được. Cô ấy cho rằng chắc chắn Sở Vũ Hiên sẽ đuổi cô ấy đi, làm sao lại...
“Còn ngây ra đó làm gì? Đi đi, nếu không thì sẽ bị trừ lương đấy Ị”
“Vâng! Cậu chủ! Tôi đi ngay bây giờ!”
Mi mắt của Tiểu Thanh hơi cong, đôi mắt ươn ướt, hớt hải chạy lên lầu.
Sở Vũ Hiên dẫn ba anh em ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt dần dần trở nên nặng nề: “Tin tức tối nay Trần Hồng đưa rất quan trọng. Tôi đã bảo lão Nhị điều tra rồi. Lão Ngũ, cậu có thể nghĩ cách khác điều tra không? Chỉ dựa vào một mình lão Nhị thì hiệu suất quá thấp.”
Lão Ngũ nhún vai: “Thượng đế của tôi ơi, hacker có phải là vạn năng đâu. Nếu biết được họ muốn lấy thứ gì từ tay mẹ của anh thì tôi còn có thể giúp đỡ được.”
Lão Tứ chớp mắt, có lẽ đây là động tác duy nhất mà khuôn mặt của anh ta có thể làm, có vẻ như lúc nào cũng điềm nhiên như vậy: “Theo như lời Trần Hồng nói, hai vali tiền lúc đó tổng cộng có tới tám triệu đô la Mỹ và một số miếng vàng. Đó là một khoản tiền lớn, hơn nữa còn là mười năm trước đấy, rốt cuộc đó là thứ gì mà quý giá đến vậy?”
Sở Vũ Hiên tức giận nói: “Mẹ của tôi là tiến sĩ y học, thứ người khác muốn có chắc chắn là kết quả ở phương diện nghiên cứu y học... Nhưng ngày hôm sau sau khi mẹ của tôi bị bắt cóc, công ty trước đó mẹ của tôi làm liền giải tán. Trong một đêm, vườn không nhà trống, thông tin của tất cả các nhân viên đều bị xóa bỏ hoàn toàn, không thể điều tra được gì.
Lão Tứ im lặng một lúc rồi nói: “Chỉ có thể làm từng bước.... Dù sao thì tôi không giỏi điều tra nhưng có thể làm những cái khác.”
Sở Vũ Hiên võ vai của anh ta, khựng lại một lát rồi hỏi: “Nói đi, đang yên đang lành tại sao cậu lại ly hôn?”
Lão Tứ khẽ nhếch môi: “Cô ấy kết hôn với tôi là vì tiền nhưng tôi không trách cô ấy.... Thật ra tôi từng cho cô ấy một cơ hội.
Nghe vậy, da đầu của lão Ngũ tê dại, không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Tối nay lão Tam kinh ngạc hết lần này đến lần khác, lẩm bẩm dịch sang một bên: “A di đà phật, âm khí của con chó này quá nặng, Phật tổ nếu người trách cậu ta thì cũng đừng mang theo con nhé!”
Lão Tứ ngước mắt nhìn tên to xác đó, lạnh nhạt nói: “Đầu óc anh bị nước vào vẫn chưa khô hết à?”
“Đại ca, anh nghe đi, cậu ta lại nói tôi như vậy!” Lão Tam tức giận giậm chân, trợn mắt nhìn lão Tứ một lúc rồi tức giận chạy về phòng.
Sở Vũ Hiên mỉm cười lắc đầu, sau đó đá vào mắt cá chân của lão Tứ một cái: “Cậu biết cậu ta rất để ý chuyện đó mà, sau này đừng nói cậu ta như vậy nữa.”
Ánh mắt của lão Tứ rất nghiêm túc: “Tôi đang nói đùa mà các anh không hiểu sao?”
Lão Ngũ nói: “Khuôn mặt đó của anh thật sự không thích hợp nói đùa đâu...”
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau