Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau
Bốn mươi phút sau, hai chiếc xe đã tới sơn trang Phượng Hoàng.
Đình viện của ông cụ được xây dựng ở vị trí cao nhất của biệt thự, gần như lên đến đỉnh núi, tên là Ngọa Long Uyển. Nếu là ở thời cổ đại, không bị xử tru di cửu tộc thì cũng không thoát khỏi cảnh cả nhà bị tịch thu chém đầu.
Trên núi có gió tuyết rét lạnh hơn trong thành phố rất nhiều. Vừa xuống xe, Triệu Nhã Nam đã không khỏi rùng mình, rụt cổ lại, quấn chặt áo khoác, vẻ mặt kinh hãi.
Sở Trì Khanh liếc nhìn hai chiếc xe hơi sang trọng khác đậu ngoài sân, nở nụ cười hờ hững, nói với Sở Vũ Hiên: “Bác cả và cô của con đang chờ xem trò hay của con đấy”
Sở Vũ Hiên cong môi, nhìn Triệu Nhã Nam, nói: "Đừng sợ."
Triệu Nhã Nam khẽ gật đầu, do dự một chút, thu tay vào. trong ống tay áo, lúng túng nảm lấy cánh tay Sở Vũ Hiên, vừa đi vừa hỏi: “Hôm nay anh sẽ bị đánh sao?”
Sở Vũ Hiên rũ hai mắt xuống, dường như đầu còn đau, trông có vẻ ốm yếu: "Cô nghĩ thế nào?"
Triệu Nhã Nam nói với vẻ sợ hãi còn vương: "Đừng tranh
cãi "Đau lòng cho tôi à?"
Triệu Nhã Nam trầm giọng nói: "Cút đi... Tôi sợ anh lại liên luy đến cha thôi."
"Cha?" Sở Vũ Hiên nhướng mày, nở nụ cười có mấy phần cổ quái.
Sở Trì Khanh không khỏi sửng sốt, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: "Hả? Con trai, con vừa gọi cha là gì?"
Bao năm qua, thăng con bất hiếu này có khi nào gọi ông †a là cha đâu?
Triệu Nhã Nam:...
Vẻ mặt Sở Vũ Hiên cứng đờ: “Không phải gọi ông.”
Sở Trì Khanh cảm thấy khó hiểu: "Không gọi cha? Vậy con gọi ai?"
Nói rồi ông ta vô tình nhìn thấy Lão Tam đang đứng cạnh chiếc Mercedes-Benz G-Class.
Lão Tam:...
Không được đâu nha! Ông không sợ con trai ông đánh tôi à?
Sở Vũ Hiên trợn mắt: "Đi thôi, mau vào trong đi, lạnh chết rồi"
Trong đại sảnh phía đông, Sở Hạo Nhiên bưng bát canh thịt nóng hổi, khom lưng đứng trước mặt ông cụ nói: “Ông nội, món Phật Nhảy Tường này là do một đầu bếp giỏi mà con đặc biệt mời đến từ Quảng Đông làm. Ông nếm thử xem."
Bà cô xấu tính ngước mắt lên, quái gở nói: "Có tâm nhỉ!"
Ông cụ ngồi nghiêm chỉnh, cười nói: “Vẫn là cháu trai lớn của ông hiểu chuyện, phiền cháu rồi. Ha ha... cất đi trước, mới sáng sớm, ngấy lắm”
"Vâng!" Sở Hạo Nhiên lùi lại một bước, bấy giờ mới đứng thẳng người, đưa bát trong tay cho người hầu nữ ở bên cạnh, dặn dò: "Cẩn thận nóng."
Hai má người hầu nữ đỏ bừng, đứa cháu đích tôn này luôn tao nhã và thân thiện như vậy.
Không giống như cô con gái hư hỏng ngỗ ngược của bà hai, tính cách ương ngạnh hệt như mẹ của cô ta, chưa bao giờ có sắc mặt tốt với người hầu, chửi bới, măng mỏ là chuyện thường tình.
Ngoài ra còn có cậu ấm quần áo lụa là của ông ba. Tuy hiếm thấy mặt nhưng mỗi khi rảnh rỗi luôn có thể nhìn thấy tin tức về anh trên mạng, thực sự là một ví dụ điển hình cho câu “cha nào con nấy”.
Người hầu thầm thở dài trong lòng, xoay người đi ra ngoài thì nhìn thấy vị tổ tông mà vừa rồi trong lòng cô ta còn đang trào phúng đang đi theo cha vào trong, bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đến nỗi phụ nữ nhìn thấy cũng phải khen.
Người với người dù sao cũng khác nhau, giàu nghèo khác biệt, xinh đẹp và tầm thường cũng khác nhau. Nhưng sự xinh đẹp trời cho của con gái cũng giàu sang như tiền bạc và quyền lực của đàn ông vậy.
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau