Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau
Buổi tối mười một giờ năm mươi phút, chuyến bay từ Seoul đến Giang Thành hạ cánh đúng giờ. Hai mươi phút sau, lão Tứ với khuôn mặt lạnh lùng đưa Lý Bình mặt tái mét đến bãi đậu xe của sân bay, lão Tam cũng chờ đợi đã lâu ở đó.
Hai anh em trò chuyện đơn giản vài câu, sau đó lái xe đi đến bến tàu Nam Loan.
Nam Loan là một bến tàu nhỏ, khá hẻo lánh, đã bị bỏ hoang cách đây khoảng hai mươi năm. Bình thường cũng chỉ có vài con thuyền đánh cá cập bến, vắng ngắt. Có điều thỉnh thoảng vào ban đêm sẽ có một vài nhóm buôn lậu vượt biên và những phần tử ngoài vòng pháp luật ghé thăm.
Sở Vũ Hiên ngồi trên chiếc thuyền đánh cá †ồi tàn, miệng ngậm điếu thuốc, đầu thuốc lá lúc tối lúc sáng, khá lạnh lẽo cô đơn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc gần một giờ sáng, chiếc Mercedes Benz G Class lao đến và dừng lại bên bờ biển.
Lão Tứ xuống xe trước, sau đó đi vòng sang bên kia mở cửa xe, cầm tóc của Lý Bình rồi kéo cô ta xuống xe, không nhanh không chậm đi về phía chiếc thuyền đánh cá.
Lão Tam đi theo đằng sau, âm thầm lẩm bẩm: “Kết hôn mấy năm rồi mà tại sao vẫn không có tính người vậy chứ, cứ như ma quỷ vậy...”
Sau khi lên thuyền, lão Tứ buông tay ra, nhìn chăm chằm vào Sở Vũ Hiên với khuôn mặt vô cảm, chỉ gật đầu gọi: “Đại ca."
Sở Vũ Hiên khẽ đấm vào ngực anh ta, nói: “Chuyện của cậu hãy nói sau... Lão Tam, bật đèn lên.”
Lão Tam không xa lạ gì với con thuyền này, anh ta quen đường quen nẻo đi vào khoang thuyền và bật đèn lên.
Vừa nãy Lý Bình bị lão Tứ quăng trên boong thuyền, cũng không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Sở Vũ Hiên, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi và tuyệt vọng.
Lão Tứ nói: “Tôi sợ cô ta ồn ào nên đã tiêm một mũi, lúc này hẳn là có thể nói chuyện rồi.”
Sở Vũ Hiên ngồi trên băng ghế, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Bình. Sau một lúc im lặng, anh hỏi: “Anh không có gì để nói với tôi à? Trần Hồng!”
Nghe thấy hai chữ “Trần Hồng”, lão Tam lập tức ngây người tại chỗI
Chuyện đã đến nước này, bây giờ Trần Hồng là thân con gái đã bỏ lớp ngụy trang, anh ta cười thê thảm, có lẽ lão Tứ đã tiêm thuốc cho anh ta hơi quá liều nên lúc nói chuyện vẫn hơi uể oải, không được rõ ràng lắm: “Sở Vũ Hiên, sao cậu lại chắc chắn rằng tôi vẫn chưa chết?”
Sở Vũ Hiên lạnh nhạt chớp mắt: “Mười năm trước, vào buổi tối hôm mẹ tôi xảy ra chuyện, tôi cũng bị bắt cóc. Lúc tỉnh lại là đang ở trên một con thuyền, tôi bị nhốt trên thuyền một tháng, ngày nào cũng có thể nghe thấy tin tức họ đang tìm anh. Vì vậy tôi chắc chắn răng anh đã trốn ở một nơi rất an toàn”
“Hừ... Để tìm ra tôi, cậu thật sự đã hao tâm tổn huyết nhỉ!”
Sở Vũ Hiên lấy bao thuốc lá ra ngậm một điếu: “Nói đỉ, rốt cuộc mười năm trước, buổi tối ngày mười bảy tháng sáu đã xảy ra chuyện gì?”
Trần Hồng nhắm mắt, hít sâu một hơi: “Thôi bỏ đi, ông đây cam chịu số phận! Sở Vũ Hiên, tôi biết cậu đối xử tốt với em trai em gái của tôi đều là giả vờ giả vịt. Nhà họ Sở các người đều là động vật máu lạnh... Chuyện năm đó tôi có thể nói với cậu, nhưng cậu phải hứa với tôi răng, bỏ qua cho Đình Đình”
Sở Vũ Hiên gật đầu: “Tôi không vô sỉ đến mức ra tay với một người phụ nữ. Huống hồ tôi mắc nợ Trần Cường, dù thế nào cũng không đến mức gây bất lợi cho Trần Đình, ngược lại †ôi còn phải bù đắp cho cô ấy.”
Trân Hồng bán tín bán nghỉ: “Cậu... Cậu hứa đi!”
Sở Vũ Hiên: “Nói!”
Chương trước
Chương 1: C1: Để anh ta biến mất
Chương 2: C2: Ông vẫn còn sống à
Chương 3: C3: Tay trắng ra đi
Chương 4: C4: Cậu ấm quay về
Chương 5: C5: Của hồi môn không hề ít
Chương 6: C6: Nhanh như vậy đã bắt đầu diễn rồi sao
Chương 7: C7: Quân tử giấu vũ khí
Chương 8: C8: Ly hôn
Chương 9: C9: Trả đũa
Chương 10: C10: Tiểu thanh
Chương 11: C11: Tiệc sinh nhật
Chương 12: C12: Tiệc sinh nhật 2
Chương 13: C13: Tiệc sinh nhật 3
Chương 14: C14: Ổn định công ty
Chương 15: C15: Ôi thượng đế của tôi
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Chương 17: C17: Không muốn gặp anh
Chương 18: C18: Vô liêm sỉ
Chương 19: C19: Cầu xin tôi
Chương 20: C20: Có phải là nhà họ cao không
Chương 21: C21: Chú yêu quái
Chương 22: C22: Ý của anh là gì thế
Chương 23: C23: Mau đến nhìn một chút đi
Chương 24: C24: Sếp triệu
Chương 25: C25: Nửa phút trước
Chương 26: C26: Còn chưa đủ
Chương 27: C27: Sao cũng được
Chương 28: C28: Vậy thì tại sao trước đây anh lại đi chạy didi
Chương 29: C29: Cao chấn thanh đâu
Chương 30: C30: Tên hề sao
Chương 31: C31: Tôi biết rồi
Chương 32: C32: Không nghi ngờ cha
Chương 33: C33: Mỗi lời nói đều tựa châu ngọc
Chương 34: C34: Cô ta có thể nhận ra rằng sở vũ hiên
Chương 35: C35: Miệng lưỡi sắc bén
Chương 36: C36: Ghen à
Chương 37: C37: Xong chưa
Chương 38: C38: Chỉ một người
Chương 39: C39: Báo cảnh sát
Chương 40: C40: Xảy ra chuyện gì
Chương 41: C41: Trên đời không có con đường nào là vô ích cả
Chương 42: C42: Say rồi hả
Chương 43: C43: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 44: C44: Anh đừng chạm vào tôi
Chương 45: C45: Đừng gọi tôi như vậy
Chương 46: C46: Khi tỉnh lại thì đã hơn chín giờ rồi
Chương 47: C47: Sinh lão bệnh tử
Chương 48: C48: Tín hiệu không tốt sao
Chương 49: C49: Trần đình đâu
Chương 50: C50: Các bệnh viện khác có cơ hội hơn không
Chương 51: C51: Trần đình đâu
Chương 52: C52: Cô gái ngốc
Chương 53: C53: Rất thông minh
Chương 54: C54: Phải quỳ nửa tiếng
Chương 55: C55: Mắt thấy đã sắp hai giờ
Chương 56: C56: Mọi người cười khẽ một tràng
Chương 57: C57: Vâng thưa sếp
Chương 58: C58: Tôi không ngại
Chương 59: C59: Gần chạng vạng tối
Chương 60: C60: Vậy tôi đi đây
Chương 61: C61: Tôi là cảnh sát
Chương 62: C62: Có ý gì
Chương 63: C63: Chúng ta là vợ chồng hợp pháp
Chương 64: C64: Cứ tiếp tục nói đi
Chương 65: C65: Sao thế
Chương 66: C66: Tối qua tôi đã nhận được
Chương 67: C67: Tối thứ sáu cô cũng có tiết à
Chương 68: C68: Mua cho tôi à
Chương 69: C69: Điều đáng ngạc nhiên
Chương 70: C70: Khi nào anh về
Chương 71: C71: Đức hạnh
Chương 72: C72: Vậy thì ăn nhanh đi
Chương 73: C73: Không xong rồi
Chương 74: C74: Có chuyện gì vậy
Chương 75: C75: Chờ đã
Chương 76: C76: Ông ngoại
Chương 77: C77: Tôi biết hết cả rồi
Chương 78: C78: Đừng gọi tôi là chị dâu
Chương 79: C79: Sếp sở
Chương 80: C80: Đây là số mệnh của tôi mà
Chương 81: C81: Hôm nay anh sẽ bị đánh sao
Chương 82: C82: Còn cô nữa
Chương 83: C83: Với nữ minh tinh kia phải không
Chương 84: C84: Sở vũ hiên buồn cười
Chương 85: C85: Cảm ơn
Chương 86: C86: Cậu nỡ à
Chương 87: C87: Tổng giám đốc kim
Chương 88: C88: Cái gì mà tự phạt chứ
Chương 89: C89: Còn chưa uống đủ hả
Chương 90: C90: Sếp sở
Chương 91: C91: Sếp sở nói đùa rồi
Chương 92: C92: Sao thế
Chương 93: C93: Trên đường đi
Chương 94: C94: Đang nói
Chương 95: C95: Mãi mới có tiến triển
Chương 96: C96: Tao cũng không có tín hiệu
Chương 97: C97: Chưa từng gặp
Chương 98: C98: Nhất quyết phải thế à
Chương 99: C99: Buổi tối mười một giờ
Chương 100: C100: Ôi rất buồn bực
Chương 101: C101: Có điều sau đó
Chương 102: C102: Lão ngũ bĩu môi
Chương 103: C103: Tiểu thanh cắn môi
Chương 104: C104: Chỉ có thể làm từng bước
Chương 105: C105: Cậu tiếp tục đi
Chương 106: C106: Sở vũ hiên
Chương 107: C107: Bác sĩ tâm lý
Chương 108: C108: Sao hôm nay sếp sở lại không tới vậy
Chương 109: C109: Đại mỹ nhân của tớ à
Chương 110: C110: Lão nhị là một người thành thật
Chương 111: C111: Trước sự dẫn dắt của cô ấy
Chương 112: C112: Chu tiểu nhược câm nín
Chương 113: C113: Đúng thật là
Chương 114: C114: Cầm hai xấp giấy trắng
Chương 115: C115: Một giờ sáng
Chương 116: C116: Tạm biệt ư
Chương 117: C117: Nghĩ đến đây
Chương 118: C118: Giỏi đấy
Chương 119: C119: Gặp ma rồi
Chương 120: C120: Đồng chí cảnh sát đáp
Chương 121: C121: Sếp sở ư
Chương 122: C122: Con gái tôi chết không nhắm mắt mà
Chương 123: C123: Người đâu rồi
Chương 124: C124: Ra tay
Chương 125: C125: Tên súc vật nhà mày
Chương 126: C126: Tạm thời không có
Chương 128: C128: Là có mục đích khác
Chương 129: C129: Trong lối thoát hiểm
Chương 130: C130: Không hiểu sao lại chơi trò mất tích
Chương 131: C131: Mãi đến vừa rồi
Chương 132: C132: Mọi người ơi
Chương 133: C133: Hủy bỏ hành động
Chương 134: C134: Đang lúc ông ta tức tối
Chương 135: C135: Tôi thử xem
Chương 136: C136: Tôi hiểu
Chương 137: C137: Cuối cùng
Chương 138: C138: Truyền thông thanh nhã
Chương 139: C139: Chuyện này
Chương 140: C140: Ảnh của thanh lộ đâu
Chương 141: C141: Cậu bị thương ở đâu
Chương 142: C142: Sở vũ hiên hít thở sâu
Chương 143: C143: Vừa dứt lời
Chương 144: C144: Trong thời gian này
Chương 145: C145: Không chỉ điện thoại
Chương 146: C146: Biết rồi
Chương 147: C147: Thanh lộ dừng chân lại
Chương 148: C148: Sở mộc hàm im lặng
Chương 149: C149: Anh rể
Chương 150: C150: Đi chết đi
Chương sau