Sáng hôm sau, mọi người tập trung ở sảnh khách sạn để trả phòng.
Ai cũng đã có mặt ở đó rồi, chỉ còn thiếu mất Cẩn Dao.
Tiểu An đang xung phong lên trên gọi, thì cô bỗng từ trong thang máy đi ra.
Cẩn Dao tinh thần uể oải, hai mắt cuồng thâm như gấu trúc, bước đi hơi liêu xiêu.
Cô ngáp ngủ một cái rồi vẫy tay chào mọi người.
Diệp Thiên nhìn chằm chằm cô.
Có vẻ như Diệp Thiên biết được lí do khiến tâm trạng cô như vậy rồi.
- Hôm qua chị lại chạy đi đâu chơi đúng không??? Chị không thể ngoan ngoãn đi ngủ sớm được à???
Cẩn Dao ngáp ngáp, cũng không trả lời lại.
Vì cô bị Diệp Thiên nói trúng lí do rồi còn đâu mà giải thích nữa.
Lần nào cô làm gì là Diệp Thiên đều biết hết trơn á.
Mọi người đã ở đây hết rồi nên Đường Dạ đi trả phòng cho tiếp tân.
Trong khi đợi Đường Dạ trờ về, Cẩn Dao đứng ngủ gà ngủ gật, tí nữa thì ngã.
Cũng may, Diệp Thiên và Lục Tử Dương thoắt cái đã chạy đến đỡ được cô.
Vì cả hai cùng đỡ được cùng lúc nên Diệp Thiên nhường lại vị trí đỡ cho Lục Tử Dương.
Diệp Thiên cũng đã bắt đầu chấp nhận Lục Tử Dương trở thành anh rể mình rồi.
Dù sao nếu sau này chị cô chịu thiệt thì với tính cách của cả nhà cô cũng sẽ nhất định sống chết cướp chị ấy về lại.
Lục Tử Dương bế bổng Cẩn Dao lên.
Anh để cô tựa đầu vào vai mình cho thoải mái.
Diệp Minh đứng nhìn mà đến phục chị gái mình luôn rồi.
Bây giờ cậu mới biết có người đứng mà vẫn có thể ngủ được.
Tiểu An thì lại có chút sùng bái Cẩn Dao.
- Trả phòng xong....
Đường Dạ vừa quay trở lại thì đax bị Diệp Thiên chạy lại bịt miệng.
Diệp Thiên hạ giọng xuống thấp nhất có thể.
- Anh chật tự chút.
Chị Cẩn Dao đang ngủ.
Đường Dạ hiểu rồi nên gật gật đầu.
Anh thở dài một hơi.
Cẩn Dao lúc nào cũng vậy, trong trường hợp nào thì muốn ngủ là ngủ luôn.
Khi mọi ngượi đứng ở trước cửa khách sạn chờ Đường Dạ đi lấy xe.
Xe ô tô sáu chỗ, được Cẩn Dao thuê khi mới đến Hàng Châu.
Diệp Thiên, Đường Dạ ngồi ở ghế lái và ghế phụ, Tiểu An,Diệp Minh ngồi ở ghế giữa.
Còn Lục Tử Dương bế Cẩn Dao ngồi ở ghế cuối.
Đường Dạ khởi động xe xong xuôi rồi mới phát hiện ra còn một vấn đề.
Anh đâu biết đi đâu đâu trời.
Từ đầu đến cuối đều là Cẩn Dao sắp xếp lịch trình và điểm đến.
- Bây giờ chúng ta đi đâu vậy???
Đường Dạ quay sang cầu cứu Diệp Thiên.
Diệp Thiên lục lại kí ức mất cài phút mới nhớ ra được điểm đến tiếp theo.
Cô nhớ hôm qua Cẩn Dao có đưa cho cô xem qua điểm đến của ngày hôm nay.
- Điểm đến tiếp theo là phố đi bộ Qinghefang.
Điểm đến đã biết, xe cũng lăn bánh được rồi.
Đến nơi thì Cẩn Dao cũng đã tỉnh sau một giấc ngủ ngon lành.
Vừa mở cửa xe, không khí náo nhiệt, tấp lập của con phố đã làm tâm trạng của mọi người bắt đầu phấn khích.
Phố đi bộ Qinghefang là thiên đường mua sắm ở Hàng Châu.
Dạo trên đường, cả nhóm đều bị thu hút bởi rất nhiều mặt hàng bày bán khắp nơi.
Đến phố Qinghefang, có thể mua được tơ lụa, trà, gốm sứ và nhiều thứ khác.
Cẩn Dao kéo mọi người vào một tiệm bán hán phục.
- Mọi người chọn đi.
Mua về làm quà lưu niệm, tiện thể thay rồi chụp một bức hình.
Chi phí chuyến đi này, tất cả đều được Lục Tử Dương bao trọn hết.
Đối với anh, những thứ họ mua còn chưa đắt bằng một bình hoa ở biệt thự Lục Bảo.
Mọi người đứng một chỗ chọn, còn Cẩn Dao đi xem khắp tiện rồi mới lựa chọn kĩ.
Tiểu An chọn màu hồng ngọt ngào, Diệp Minh ngọn màu xanh dương ôn hoà, Diệp Thiên chọn hắc y, Đường Dạ chọn màu trắng tinh tế, Lục Tử Dương và Cẩn Dao chọn đồ cặp màu vàng.
Cả nhóm mặc hán phục dạo quanh trên phố làm người đi đường đều bị hút hồn bởi sắc đẹp riêng của từng người.
Tiểu An vì ngại mà luôn núp sau lưng Diệp Minh.
Dạo một lúc khiến ai nấy đều thấm mệt rồi, cuối cùng quyết dừng chân ở một quán lụa.
Tiện thể xem thử chất lượng lụa ở nơi gọi là trung tâm tơ lụa của đất nước xem sao.
Tiểu An hoạt bát liền xung phong đi mua đồ uống cho nhóm.
- Mọi người chắc cũng khát rồi.
Để em đi mua nước cho mọi người nha!
Nói xong Tiểu An liền chạy một mạch đi.
Cô vừa đi vừa ngân nga giai điệu bài hát mới của Bạch Dao.
Cô bé vừa đi qua một con hẻm liền bị một bóng đen tấn công từ đằng sau.
Tiểu An đi cũng được một lúc rồi vẫn chưa về, mọi người bắt đầu có chút lo lắng cho cô bé.
Diệp Minh sốt ruột đến mức không chịu được nữa, cậu quyết định xin phép chị cho đi tìm Tiểu An.
- Chị, em muốn đi tìm Hạ An! Cô ấy ngốc lắm, chắc lại bị lạc đường rồi.
Khả năng này không phải là không thể xảy ra.
Diệp Thiên chia nhóm để đi tìm Tiểu An.
Nếu chia nhóm thì sẽ an toàn hơn, dù sao thời đại này khắp nơi đều có người xấu mà.
Vẫn nên đề phòng thì hơn.
Tìm kiếm mọi ngóc ngách của phố Qinghefang rồi mà vẫn không tìm thấy Tiểu An.
Ai nấy ruột gan đều nóng như nửa đốt, đến cả người ôn nhu dịu dàng như Diệp Minh cũng bắt đầu mất bình tĩnh.
Ngay khi Lục Tử Dương định dùng thân phận cảu mình để huy động lực lượng cảnh sát Hàng Châu đi tìm Tiểu An thì Cẩn Dao liền nhận được một cuộc điện thoại.
Cô vội vàng ấn nút nghe ngay.
Đầu dây bên kia là một giọng nữ nhân quen thuộc.
- Xin chào! Diệp Cẩn Dao, cô nhận ra tôi mà đúng không???....
Không biết đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy Cẩn Dao nhíu chặt mày lại.
Cô giận dữ quát lớn.
- CÔ THỬ ĐỘNG VÀO EM ẤY XEM.
Cô giận dữ ấn mạnh nút tắt nguồn.
Cô chỉ hận không thể lôi người bên kia đầu dây ra để đánh một trận cho bõ tức.
Đột nhiên cô thay đổi sắc mặt, nghiêm túc một cách kì lạ.
- Tiểu An không sao.
Bây giờ em và Diệp Thiên sẽ đi đón em ấy, mọi người cứ đi dạo tiếp đi.
Không nói gì thêm, cô trực tiếp kéo Diệp Thiên đi.
Cô lái xe như thể chạy cho kịp giờ đầu thai vậy, lâu lắm rồi Diệp Thiên mới thấy cô lái xe như vậy.
Diệp Thiên cũng đoán ra được đại khái tình hình xảy ra rồi.
Cô lén liếc nhìn chị mình đang lái xe với cái tốc độ bàn thờ kia.
- Hắn có sử dụng máy biến âm không????
Cẩn Dao giảm tốc độ lại một chút, cô trả lời nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn đường.
- Người đó khoing dùng.
Hung thủ đằng sau là Lộ Na.
Hai chữ Lộ Na kia làm cho Diệp Thiên có chút ngạc nhiên.
Không phải là cô ta đang ở trong tù và hưởng án 12 năm cơm tù sao.
Sao bây giờ cô ta lại xuất hiện ở Hàng Châu, còn có gan bắt cóc người khác nữa.
Diệp Thiên đăm chiêu suy nghĩ.
- Rốt cuộc ai ở phía sau giúp đỡ cô ta???
Theo như những gì Diệp Thiên và Cẩn Dao biết về cô ta thì cô ta hoàn toàn không có thân thế gì đặc biệt, kim chủ của cô ta cũng bỏ rơi cô ta sau khi biết người ra lệnh phong sát cô ta là ai.
Ai lại có gan lớn đến múc dám chống đối lại người có địa vị như Lục Tử Dương chứ? Giúp đỡ Lộ Na trả thù thì người đó sẽ đạt được lợi ích gì? Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong lòng hai người.
Hai người biết quá rõ về thân phận thật sự của Lục Tử Dương nên không thể đoán ra được rốt cuộc ai lại có gan lớn đến mức dám ra tay với người Lục Tử Dương lên tiếng bảo vệ.
Tiểu An lờ mờ mở mắt ra, toàn thân cô đau nhức.
Hai tay cô bị trói chặt vào ghế, miệng lại bị dán băng keo, xung quanh là những tên to con nhìn rất hung dữ.
Tiểu An ý thức được bản thân mình ở trong tình huống gì nên nhanh chóng bình tĩnh lại, cô liền nhớ lại những gì Cẩn Dao dạy cho cô.
Trước đây cô bị Cẩn Dao nhồi cho không ít kĩ năng đối phó với mấy trường hợp nguy hiểm như bây giờ.
Cách tốt nhất trong trường hợp bị trói như bây giờ là tiếp tục giả vờ bị ngất, rồi tới đâu tính tới đó.
Nếu không, chúng mà biết nạn nhân đã tỉnh dậy thể nào cũng sẽ giở trò với họ.
Cẩn Dao dừng xe lại ở một đoạn cách đó không xa có một toà nhà bỏ hoang ở ngoại ô Hàng Châu.
Ở nơi này hoàn toàn vắng tanh, không một bóng người.
Xung quanh toàn cỏ khô dễ bắt lửa.
Một mình Cẩn Dao tiến vào trong khu nhà còn Diệp Thiên theo kế hoạch ở ngoài chờ.
Lúc ngồi trên xe, Diệp Thiên có tra qua về toà nhà này trên mạng.
Toà nhà này trước đây là một dự án về khu nghỉ dưỡng nhưng vì công ty đầu tư bị phá sản mà bị bỏ dở như bây giờ.
Toà nhà này tổng cộng có ba khu, mỗi khu có năm tầng.
Nơi Lộ Na hẹn Cẩn Dao là khu nhà chính giữa, trên tầng cao nhất.
Càng đi lên trên, bụi bặm trong toà nhà càng nhiều, những vết sơn lấm lem trên tường, vỏ chai bia, rượu cũng vương vãi khắp mọi nơi.
Đây có vẻ như là nơi tụ tập có đám ăn chơi.
Lên đến nơi, Lộ Na nghêng ngang, đắc ý nhìn cô.
Cô cũng không hề sợ khi đối mặt với Lộ Na, hay đám người phía sau cô ta.
Cô điềm nhiên đi phía trên, đối mặt trực diện với Lộ Na.
Thái độ của cô khiến cô ta khó chịu.
Rõ ràng cô bị cô ta đẩy vào nguy hiểm như vậy rồi mà vẫn còn thản nhiên được.
Lộ Na nghiến chặt răng.
- Không có ai đi theo cô đúng???
Cẩn Dao không trả lời ngay mà cô hơi ngó về phía sau cô ta để quan sát tình hình của Tiểu An.
Sau khi đảm bảo cô bé vẫn còn nguyên vẹn thì mới lười biếng liếc mắt nhìn Lộ Na.
- Không có ai đâu, người của cô có tìm đến lúc mặt trời lặn cũng không thấy.
Lộ Na cho đám thuộc hạ của mình dừng tìm kiếm lại.
Cẩn Dao tiếp tục nói.
- Rốt cuộc cô muốn tôi làm gì thì mới thả Tiểu An ra???
Lộ Na phát hiện Cẩn Dao rất quan tâm đến cô gái bị cô bắt làm con tin liền lùi lại, đứng áp sát vào Tiểu An.
Lúc đầu cô cứ tưởng con tin chỉ là chơi cùng Cẩn Dao nên ít ra bắt thì cũng chỉ là có thể ép cô đến đây được thôi.
Cô ta nở nụ cười đầy đắc ý.
- Nếu muốn cứu con nhỏ này thì ngoan ngoãn làm theo lời tôi nói.
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Nữ Cường
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Phôi Thật Uy Tín Không Cần Cọc
10 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Chất Lượng Cao, Khó Bị Phát Hiện
6 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
8
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.