Trần Nam Phương sợ hãi run lên, đây là lân đầu tiên của cô, cô không có kinh nghiệm.
Nhất là khi nhìn thấy lửa giận trong mắt Hà Minh Viễn, cô cảm thấy tim mình như bị một bàn tay to bóp chặt đến mức đập từng nhịp cũng rất khó khăn.
“Ông…ông xã…” Giọng nói Trần Nam Phương đã khàn đi: “Đương nhiên là em nhớ anh, dù sao em… cũng đã thích anh tám năm trời.
”
“Ha ha.
” Hà Minh Viễn hình như vừa nghe thấy một câu chuyện cười vui vẻ nào đó, đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, anh lạnh lùng nói: “Nếu cô đã nói như vậy thì tôi sẽ để cô thỏa mãn nỗi niềm tương tư tám năm của mình”
Vừa dứt lời, anh xé rách áo ngủ của Nam Phương, động tác của anh và bàn tay anh đều mạnh bạo, tàn nhẫn như nhau…
Giờ phút này, Trần Nam Phương chỉ cảm thấy mình như rơi vào hố đen vô hạn, vô cùng tuyệt vọng.
Ngày hôm sau, Trân Nam Phương tỉnh dậy vì cơn ê ẩm khắp toàn thân.
Khi tỉnh dậy, cô nhìn chằm chằm vào trần nhà sang trọng, cô có cảm giác không biết tối qua mình đã trải qua thế nào.
Cô đánh mất lần đầu tiên của mình một cách thô bạo như vậy sao?
Nghĩ đến sự thô lỗ của Hà Minh Viễn tối hôm qua, ánh mắt Trần Nam Phương lại chua xót, thực sự hận chính mình.
“Bà chủ, cô hãy mau xuống nhà ăn sáng, ông chủ đang đợi.
” Người hầu gõ cửa nhắc nhở.
Cô giật mình ngồi dậy, vừa xuống giường liên nhìn thấy màu đỏ trên ga trải giường trắng như tuyết, màu đỏ chói mắt!
Cô chật vật bước vào phòng tắm, tắm nhanh nhất có thể, thay quần áo rồi đi đến phòng ăn ở tầng dưới, lúc này Hà Minh Viễn đang ngồi ở bàn ăn đọc tài liệu.
Anh mặc một bộ âu phục sãm màu, khuôn mặt tuấn tú như ngọc, tao nhã như một vị thần tiên, thậm chí còn đẹp hơn so với lần đầu cô nhìn thấy anh.
Nhưng cô không dám bước tới, giống như nếu động đậy một chút thì cảm giác đau phía dưới sẽ nhắc nhở cô rằng người đàn ông đó điên cuồng và tàn nhãn đến nhường nào!
Điều chỉnh lại tâm tình, cô vừa định nói thì đã bị người hầu cắt ngang: “Bà chủ, đây bữa sáng của bà, bà cứ thong thả”
“Cảm ơn”
Loảng xoảng!
Tiếng ném dĩa của Hà Minh Viễn làm lu mờ tiếng ném của Trần Nam Phương: “Ai cho phép gọi cô ta là bà chủ?”
Giọng nói lạnh thấu xương tủy.
“Xin lỗi ông chủ, tôi sai rồi” Người hầu run rẩy xin lôi: “Cô Phương, mời dùng bữa”
Trần Nam Phương biết anh cố ý, đè nén oán hận trong lòng, cô chậm rãi đi đến đối diện anh nhẹ giọng nói: “Xinlỗi vì hôm nay em ngủ dậy muộn, ngày mai em sẽ không như vậy nữa.
”
Hà Minh Viên hờ hững nhìn chằm chằm cô, khóe miệng mang theo nụ cười châm chọc: “Đúng là đã đến muộn rồi, vì đến muộn nên không đáng được ăn sáng.
”
“.
.
” Cô sững sờ một lúc, sau đó nhìn xuống bàn ăn, lúc này cô cũng không có cảm giác ngon miệng nên cảm thấy cũng chẳng làm sao.
.
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Khác
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Phôi Thật Uy Tín Không Cần Cọc
10 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Chất Lượng Cao, Khó Bị Phát Hiện
6 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
8
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.