Kỳ Nhiên về nhà trong tình trạng say khướt. Trong nhà tối om, Kỳ Thịnh Viễn đã ngủ say, ngay cả con mèo con mà Kỳ Dữu nuôi trong nhà cũng trốn trong góc say giấc nồng. Màn đêm yên tĩnh đến mức khiến người ta hoảng sợ, cảm giác như trái tim của mình bị khoét rỗng vậy.
Anh loạng choạng đi lên lầu, vào đến phòng cũng không thèm bật đèn mà chỉ cởi tạm áo khoác ra rồi ngã xuống giường. Trong lúc trở mình, anh vô thức luồn tay sờ vào đồ vật dưới gối, trước giờ anh luôn phải nhìn nó vài lần mới có thể an tâm ngủ yên.
Bàn tay mò mẫm dưới gối sờ đi sờ lại nhưng không sờ thấy gì, Kỳ Nhiên đè nén cảm giác khó chịu trong bụng, bật đèn trên bàn đầu giường lên, sau đó lật hẳn gối lên nhìn lại lần nữa.
Vẫn không nhìn thấy.
Vỏ chăn và ga trải giường đều đã được thay mới, không phải bộ lúc ban sáng và dưới gối lại trống trơn chẳng có gì cả.
Ý thức vốn mơ hồ chợt trở nên rõ ràng, Kỳ Nhiên ngồi bật dậy, lục lọi trong phòng mà không bỏ sót một ngóc ngách nào.
"Dì Trương! Dì Trương, dì ngủ chưa ạ?" Sau khi tìm kiếm một lúc trong vô vọng, Kỳ Nhiên đã đi xuống tầng và gõ cửa phòng giúp việc.
Dì Trương đang trong mộng đẹp thì bị tiếng gõ cửa đánh thức, một lúc sau bà ấy mới khoác mặc áo đứng dậy đi mở cửa, nhìn anh với ánh mắt ngái ngủ: "Sao vậy, Tiểu Nhiên? Có chuyện gì à?"
"Hôm nay dì dọn phòng cháu đúng không ạ? Dì có thấy thứ gì ở dưới gối của cháu không?" Anh cố gắng để giọng mình nghe không có vẻ gấp gáp.
"Cái đó à..." Dì Trương nghĩ ngợi vài giây rồi nói: "Hôm nay lúc dọn giường, tôi không cẩn thận làm rơi thứ gì đó ra ngoài, tôi thấy là một bức ảnh nên đã để nó trong phòng làm việc cho cậu rồi, nhưng mà..."
Dì Trương còn chưa nói xong, Kỳ Nhiên đã vội vàng xoay người đi lên căn phòng đó.
Phòng làm việc của anh ít khi có người khác vào, mọi thứ đều được sắp xếp theo thói quen của anh. Kỳ Nhiên vội vàng lục lọi cạnh bàn làm việc, nửa phút sau cuối cùng anh cũng tìm thấy bức ảnh trong ngăn kéo đầu tiên bên phải…
Là một chiếc bùa bình an và một bức ảnh tốt nghiệp tiểu học đã bị rách.
"Sao bức ảnh này lại bị rách rồi?" Anh cầm ảnh tốt nghiệp của mình rồi hỏi người đứng ở cửa.
Dì Trương gãi đầu, bà ấy đứng dựa vào khung cửa, trả lời bằng giọng áy náy: “Xin lỗi Tiểu Nhiên, lúc ảnh rơi ra tôi không chú ý nên đã để Porsche vồ phải… Tôi thực sự xin lỗi cậu.”
Porsche là con mèo mà Kỳ Dữu nuôi, ngoài chú mèo này ra, cô ấy còn nuôi cả một đàn chó mèo. Kỳ Dữu mới kết hôn nên còn mấy thứ vẫn chưa kịp chuyển sang nhà mình, mấy con mèo này cũng tạm thời để ở nhà họ Kỳ.
“Mèo đâu rồi ạ?” Kỳ Nhiên hỏi.
Dì Trương ngượng ngùng cười: "Kỳ Dữu sợ cậu tức giận nên chiều nay đã sang đón nó về rồi."
"..."
"Thủ phạm gây chuyện" đã bỏ chạy, "hiện trường vụ án" cũng được dọn dẹp sạch sẽ, bây giờ Kỳ Nhiên muốn trút giận cũng không có đối tượng.
May là bộ phận quan trọng nhất của bức ảnh không bị tổn hại, anh nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, cuối cùng tâm trạng cũng bình tĩnh lại đôi chút.
"Bỏ đi, dì Trương, chuyện này cũng không trách dì được. Dì về phòng ngủ trước đi. Cháu đã làm phiền dì nghỉ ngơi rồi."
"Vâng, không sao đâu."
Dì Trương đóng cửa lại, Kỳ Nhiên ngồi phịch trước bàn, lặng lẽ vuốt phẳng những nếp nhăn trên ảnh, anh tìm cuộn băng dính và cố gắng sửa lại những chỗ bị rách một cách cẩn thận nhất có thể.
Đây là bức ảnh tốt nghiệp tiểu học đã cũ và ố vàng, nền ảnh là sân điền kinh trong trường tiểu học của họ, anh đứng ở hàng cuối cùng của lớp, nhìn vào ống kính với vẻ mặt ủ rũ.
Đứng chéo phía trước anh là một cô bé thắt hai bím tóc, đưa tay lên tạo dáng chụp ảnh đầy tinh nghịch, hai mắt vì cười quá tươi nên nheo lại thành một đường thẳng... Đó chính là cô bé Từ Tri Tuế năm mười hai tuổi, đây cũng là bức ảnh chụp chung duy nhất của anh và cô.
Lần đầu tiên anh chú ý đến cô bạn này là vào tuần đầu tiên sau khi cô chuyển đến. Sáng hôm đó, anh để quên bài tập toán phải nộp cho giáo viên ở nhà, cho nên vừa đến cổng trường, anh đã phải lập tức nhờ tài xế đưa về nhà tìm.
Trên đường về, có một chiếc ô tô phóng như tên bắn và một chiếc xe đạp chở đầy thủy sản sượt ngang qua nhau. Chủ nhân của chiếc xe đạp là một ông già khoảng năm mươi sáu mươi, vì tuổi tác đã cao, chiếc xe đạp lại đang chở nặng khiến ông ấy không thể giữ vững được đầu xe của mình, vậy nên chiếc ô tô kia còn chưa chạm vào thì ông ấy đã ngã xuống trước rồi.
Chiếc thùng đựng thủy sản rơi xuống đất, khắp nơi đều là cá tôm sống, ông lão không quan tâm đến vết thương của mình mà bò trên mặt đất để nhặt cá tôm. Ông ấy nói mình khó khăn lắm mới ra sông bắt được chỗ cá tôm đó và định mang ra chợ bán.
Tuy nhiên, chủ xe ô tô chỉ hạ kính xuống rồi nói một câu: “Là ông tự ngã đó, không phải do tôi đụng ngã ông đâu” rồi thờ ơ bỏ đi.
Người qua đường nhìn ông ấy với ánh mắt thương hại nhưng không có ai dừng lại, kể cả Kỳ Nhiên lúc đó có do dự một chút nhưng cũng không bảo tài xế dừng xe.
Chỉ có một cô bé với hai bím tóc đuôi ngựa dừng lại, cô bé vừa đeo cặp sách vừa giúp ông lão nhặt lại cá tôm đang rơi đầy đường. Nước bẩn bắn vào bộ đồng phục học sinh màu trắng của cô, đuôi cá quẫy vào khuôn mặt đỏ bừng của cô, trông dáng vẻ cô vụng về nhưng trong mắt lại có ánh sáng rực rỡ.
Sau đó, Kỳ Nhiên vô tình phát hiện ra cô bạn này là học sinh mới chuyển đến trường mình, hôm đó cô đã bị giáo viên mắng vì đi học muộn, các bạn cùng lớp cũng chê cô vừa bẩn thỉu vừa hôi hám, không ai muốn lại gần cô cả.
Có lẽ vì cô sống ở miền Nam từ nhỏ, nên dáng người cô nhỏ nhắn, giọng hơi ngọng giữa ‘l’ và ‘n’, các bạn cùng lớp không hề thân thiện với cô, các bạn nữ không muốn dẫn cô chơi cùng, đám con trai cũng còn nhiều lần chế giễu cô là ‘con nhỏ nhà quê’.
Ngày bầu cử ban cán sự lớp, cô đã lên bục và tự tiến cử mình nhưng đúng như dự đoán, cô không được chọn.
Thế nhưng Kỳ Nhiên vẫn giơ tay ủng hộ cô một phiếu.
Mặc dù trông cô không quá xinh đẹp và thành tích cũng ở mức trung bình nhưng cô tốt bụng và chu đáo, không giống với những bạn nữ cùng lớp suốt ngày vây quanh anh.
Nhưng điều anh không ngờ là sau ngày hôm đó, cô thường xuyên vây quanh anh, nói ríu rít không ngừng như chú ong nhỏ vo ve bên tai.
Kỳ Nhiên sợ ồn và thường phớt lờ cô nhưng cô lại có thể tự hỏi tự trả lời và lấy đó là niềm vui.
Sau khi vào cấp hai, anh vẫn có thể nhìn thấy cô ở trường. Cô vẫn có dáng vẻ khù khờ, đứng nhầm lớp trong lễ chào cờ. Trong mười phút giải lao giữa các tiết học cô đi ngang qua cửa sổ lớp anh những ba lần, thậm chí trong một trận đấu bóng rổ cô còn nhận nhầm đội, lớp của anh ghi bàn, cô lại vui hơn hơn bất kỳ ai.
Khi vào cấp ba, cô đứng trên bục phát biểu trong lễ khai giảng của lớp mười, tự tin nói sẽ thi đỗ vào lớp chọn, lần đầu tiên Kỳ Nhiên phát hiện ra hình như cô cũng khá xinh đẹp...
Vào thời điểm đó, anh không nhận ra rằng mình đã phải lòng cô và đến năm lớp mười hai, trong lòng anh đã thực sự có hình bóng của cô.
Sự ra đi đột ngột của mẹ đã trở thành nỗi đau không thể nguôi ngoai trong lòng anh, nếu không có sự an ủi và bầu bạn của cô, có lẽ anh đã không thể vượt qua cú sốc đó một cách nhanh chóng như vậy.
Cô đi đường vòng để đưa bài tập cho anh, lén nhét ô vào hộc bàn của anh vào những ngày mưa, đến tìm anh để đốt pháo hoa vào đêm giao thừa... Lúc đó, anh còn nghĩ mãi, rốt cuộc cô là người con gái như thế nào, dường như cô chẳng bao giờ phiền não điều gì, cô luôn lạc quan và vui vẻ, tươi sáng như một tia nắng nhỏ, soi sáng và sưởi ấm những người xung quanh.
Trước giờ anh không phải là người vui mừng gì cũng lộ rõ ra mặt, tình cảm tuổi trẻ lại càng giấu kín trong lòng không cho ai biết, hơn nữa lúc đó gia đình anh đang xảy ra vấn đề rất phức tạp, tình cảm của anh dành cho cô cũng vì vậy cũng càng bị đè nén.
Anh đã rất khó khăn khi phải quyết định ra nước ngoài nhưng thời điểm đó lại không còn cách nào tốt hơn.
Khi đó anh luôn suy nghĩ, mình có thể cho cô được những gì? Tương lai của Thịnh Viễn ra sao còn chưa biết, bản thân ra nước ngoài du học cũng không biết khi nào mới trở về, bày tỏ với cô tấm lòng của anh cũng đâu làm được gì?
Bắt cô đợi? Hay để cô đi nước ngoài với anh?
Nếu đến tương lai của bản thân còn chẳng nhìn thấy rõ ràng thì sao có thể làm lỡ dở tuổi trẻ của một cô gái?
Hơn nữa... Bùi Tử Dập cũng thích cô.
Sự quyết tâm đêm đó của Bùi Tử Dập khiến Kỳ Nhiên ngỡ rằng anh ấy và Từ Tri Tuế chắc chắn sẽ ở bên nhau. Như vậy cũng tốt, anh có thể yên tâm đi du học mà không vướng bận gì.
Tuy nhiên, sự thật lại không phải vậy, nỗi nhớ cô ập đến mãnh liệt, anh ngẩng đầu nhìn đám mây trên trời lại tưởng tượng ra hình bóng cô, những đám mây bay xung quanh nhìn cũng giống cô, những bài hát vang lên bên tai đều là cô…
Anh đã nhiều lần hối hận, hối hận vì sự kiêu ngạo của mình, tưởng rằng mình có thể buông bỏ nhưng cuối cùng anh phát hiện ra tên của cô chưa bao giờ biến mất trong tim mình. Anh cũng hối hận vì sự do dự và hèn nhát của mình, nếu lúc đó anh nói ra lòng mình còn tốt hơn đẩy cô vào vòng tay của người khác một cách hồ đồ.
Kỳ Nhiên rất đau lòng khi biết được những biến cố đến với gia đình cô, anh không thể tưởng tượng được cô đã làm cách nào để vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó, anh càng không thể tha thứ cho bản thân vì đã ở đầu bên kia đại dương không hề hay biết khi cô cần sự giúp đỡ.
Sau mấy năm gặp lại, cô đã thay đổi rất nhiều, trong ký ức của anh, cô luôn vui vẻ, trong sáng, thích cười và hay gây rắc rối, làm việc thì vụng về hấp tấp. Giờ đây, cô trưởng thành và kiềm chế, khi nói chuyện với anh luôn có một cảm giác xa lạ khó tả, như thể hai người họ bị ngăn cách bởi một ngọn núi không bao giờ vượt qua được.
Anh cho rằng cô đang giận anh…
Nghĩ đến đây, Kỳ Nhiên đau đớn nhắm mắt lại, tác dụng của rượu còn chưa hoàn toàn tiêu tán, đầu anh có chút choáng váng.
Anh nằm bò trên bàn, má áp chặt vào tấm ảnh tốt nghiệp cũ, trước khi chìm vào giấc ngủ, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ - Lần này, dù thế nào anh cũng sẽ không bao giờ để cô đi nữa.
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Đô Thị
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Xổ số trực tuyến: Trúng thưởng lớn, tham gia ngay!
11 thg 12, 2024
Giới thiệu Fabetvn.fun – Nhà cái cá cược đẳng cấp và uy tín
1 thg 12, 2024
W88 – Lựa Chọn Cá Cược Hoàn Hảo Cho Người Chơi Việt
1 thg 12, 2024
IWIN - Cổng Game Uy Tín Nhiều Ưu Đãi Và Trải Nghiệm Độc Đáo
27 thg 11, 2024
Liên Hệ Chúng Tôi - Dabet Hỗ Trợ Nhanh, Chuyên Nghiệp 24/7
24 thg 11, 2024
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
14
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.