Đêm nay Đậu Diệu ngủ không ngon, trong giấc mơ toàn là Tống Trạch đột nhiên biến thành thú dữ đuổi theo nàng, ăn tươi nuốt sống nàng, khi tỉnh lại cả người liền đổ mồ hôi lạnh, dựa vào đầu giường thở hổn hển. Vốn đã có kế hoạch tốt, chỉ cần dùng những biện pháp này để từ chối những nhà muốn kết thông gia, sẽ có một ngày, Vương Thiều Chi có thế lấy nàng, sống một cuộc sống an nhàn, nhưng mà còn Tống Trạch.
Vận mệnh thật sự khiến người ta muốn tránh cũng tránh không được.
Chính là bi thảm như vậy đấy, buổi sáng thức dậy nàng còn bị Trương thị trách mắng một phen, nói nàng không hiểu phép tắc, không chịu xuất hiện tiếp kiến Tống Trạch.
Đậu Diệu không giải thích, cúi đầu nhận sai.
Hôm qua mới bị đánh tay xong, thật sự không muốn hôm nay lại bị đánh.
Hai ngươi đi đến thỉnh an Lão phu nhân.
Lão phu nhân nhìn Đậu Diệu một cái, nghĩ đến chuyện hôm qua cũng biết là nàng cố ý, nhưng mà cũng đã bị Trương thị trừng phạt, bà không cần phải ra mặt, bà và Đâu Diệu vốn cũng không thân thiết gì, đứa cháu gái này cũng không phải từ nhỏ lớn lên ở kinh thành.
"Đều ngồi đi." Lão phu nhân cũng không nhắc đến chuyện đó, cười nói "Mẻ trái cây này vừa được người của điền trang đưa tới, còn có một ít cá tôm và gia cầm nữa."
Đậu gia bọn họ ở ngoài thành cũng có ruộng đất, hằng năm đều được xem như là thứ quan trọng nhất để ghi vào sổ sách.
Trương thị cười nói: Vậy nếm thử một chút, tự trồng nhất định là rất khác."
Nha hoàn bưng điểm tâm lên.
Lão phu nhân nói với Triệu thị: "Mấy nha đầu ở điền trang cũng đã lớn cả rồi, ngươi đi xem xem, đến lúc đó phân phó làm chút chuyện, không thể không làm gì mà ăn cơm được, nhà chúng ta nuôi không nổi nhiều người như vậy, trong nhà con có hơn hai mươi nha hoàn, cũng đã đến tuổi thành thanh.
Triệu thị đáp lại một tiếng.
Trương thị nghe được, trong lòng có chút chua xót, trong nhà này, bà tuy là Nhị phu nhân, nhưng việc quản lý chuyện nhà chưa bao giờ đến lượt bà cả.
Lại nói, Lão phu nhân vẫn không tin Đậu Quang Đào, dù sao cũng là con vợ lẽ.
Cũng không biết được, khi nào thì chi thứ hai bọn họ mới có thể chuyển ra ngoài. Đến lúc đó bà cũng là chủ mẫu, không cần nhìn sắc mặt người khác.
Trương thị hung hăng cắn một miếng trái cây.
Lúc này Đậu Lâm lên tiếng: "Tỗ mẫu, năm nay thời tiết nóng như vậy, chúng ta có phải là nên đến điền trang ở mấy ngày hay không? Chỗ kia rất mát mẻ."
Tiểu cô nương đã nghĩ đến việc chơi đùa.
Lão phu nhân cười nói: "Chỗ đó muỗi khá nhiều, ngươi không sợ" Ta nhớ rõ năm trước, ngươi mới ở hai ngày liền ồn ào đòi về, nói trên tay chân đều là vết ửng đỏ, nói muỗi so với ruồi bọ còn lớn hơn, ngươi không nhớ sao?
Đậu Lâm cười rỗ lên.
"Đi một chuyến mất công." Triệu thị nói, "Nhưng mà mẫu thân thích, đến đó ở lại cũng tốt."
Các nàng là nữ nhân, suốt ngày ở nhà, bình thường thì có thể hy vọng gì, chỉ là cùng với người trong nhà đi xung quanh vài vòng, muốn vui vẻ, buông hết tâm tư xuống thì chỉ có thể đến điền trang nhà mình, không cần phải câu nệ.
Lão phu nhân nhìn về phía Đậu Diệu: "Diệu Diệu, ngươi có muốn đi không?
Năm trước Đậu Diệu không đi, sợ trời nóng lại ngồi xe phiền toái.
Nhưng năm nay nàng muốn đi, bởi vì chuyện mấy ngày nay không suôn sẻ, đi giải sầu cũng tốt.
Đậu Diệu gật gật đầu: "Muốn đi ạ."
Lão phu nhân nói: "Nhìn xem, ngay cả Diệu Diệu cũng muốn đi, chúng ta không đi cũng không được."
Đậu Tuệ hé miệng cười: "Rõ ràng là tổ mẫu muốn đi chơi, còn mượn Diệu Diệu làm lý do."
Tất cả mọi người cười rộ lên.
Lão phu nhân bảo Triệu thị đi chuẩn bị: "Đã một năm rồi, khó có được dịp này, ở lại một tháng đi, đến khi trở về cũng đúng lúc hết mùa hè. Ai, ta cũng cảm thấy rất nóng bức, lớn tuổi thịt càng nhiều, quả thật có chút không thoải mái, điền trang kia có một cái hồ lớn, nước mát cá lại tươi."
Có thể thấy được Lão phu nhân rất thích chỗ đó.
Thật ra đã sớm nghĩ đến.
Triệu thị cười nói: "Vâng, mẫu thân cứ việc đến lo lắng, đừng lo lắng chuyện ở đây.""
Lão phu nhân lại nhìn cháu dâu Liêu thị.
Liêu thị nói: "Toàn nhi còn nhỏ, con vẫn nên ở nhà thôi."
Trên đường trở về, Đậu Diệu hỏi Trương thị: "Nương có đi không?"
Trương thị lắc đầu: "Ta đi làm cái gì, điền trang này cũng chỉ có tiểu cô nương như các con thích đi thôi. Lại nói, nếu ta đi, lỡ như có người muốn gặp lại tìm không được người." Bà không thể rời khỏi kinh thành, không chừng còn có thể có người đến đề nghị kết thông gia với Đậu Diệu.
Không thể lỡ mất được.
Đậu Diệu nhìn bà khẩn trương như vậy không khỏi thở dài.
Hai người không nói chuyện nữa, khi đến cửa Trương thị mới hỏi: "Tay còn đau không?"
Kỳ thật buổi tối bà cũng ngủ không ngon, lần đầu đánh nữ nhi cũng rất đau lòng, nhưng không đánh, bà sợ để lỡ con gái, nàng tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, làm mẫu thân như bà sao lại không dạy dỗ thật tốt chứ? Con mất dạy là lỗi của bậc phụ mẫu, nữ nhi không đúng, đó là sai lầm của người làm mẫu thân như bà.
Nhưng mà bà vẫn lo lắng tay của Đậu Diệu, sợ nàng vẫn đau.
Đậu Diệu nói: "Không đau, qua một đêm đã đỡ hơn rồi."
Trương thị nói: "Để ta xem một cái."
Đậu Diệu vươn tay ra.
Quả nhiên hằn đỏ đã dần biến mất, vẫn còn có chút sưng, làn da của tiểu cô nương vốn mềm mại.
Trương thị khẽ vuốt, quở trách nói: "Ai bảo con không nghe lời!"
"Nương." Nàng kéo ống tay áo bà, tuy rằng sau này hai người các nàng vẫn sẽ có lúc tranh cãi với nhau, nhưng mẫu thân vẫn là mẫu thân, Đậu Diệu biết, mình không có khả năng không quan tâm được.
Trương thị thở dài.
Mối hôn sự này bị hủy, hiện giờ cũng không có cách nào cứu vãn, nhưng nữ nhi vẫn là nữ nhi, bà có thể làm gì chứ?
Có thể đoạn tuyệt quan hệ với nàng sao?
Bà vuốt tóc nàng.
Hai người lại hòa thuận với nhau.
Ngay tại thời điểm Đậu Diệu vừa mới bước vào cửa phòng, nàng không biết hôm nay trong nhà lại đột nhiên có một vì khách đến đây, là Chu lão phu nhân.
Lão phu nhân cũng có chút giật mình, thấy đầu Chu lão phu nhân đổ mồ hôi, ôi chao một tiếng nói: "Hôm nay trời nóng như vậy, làm sao tỷ lại đến đây mà không nói một tiếng nào?
Chu lão phu nhân bình thường không ra khỏi cửa.
Bà vội vàng kêu người bưng nước lên, để Chu lão phu nhân rửa mặt.
Chu lão phu nhân ngồi xuống, uống trà mát, lúc này mới lấy lại tinh thần, thở dài nói: "Già rồi, không chịu được, thiếu chút nữa say nắng."
"Còn không phải sao?" Lão phu nhân nói, "Tỷ biết mà còn đến." Bà nói một chút, "Nhất định là có chuyện quan trọng, nếu không chỉ cần sai người gửi thư đến là được, tỷ ra ngoài sức khỏe liền không tốt, trong chốc lát còn phải trở về."
Chu lão phu nhân lắc lắc đầu.
Lão phu nhân thấy thế, bảo hạ nhân lui ra ngoài.
Bà lớn tuổi như vậy rồi, đã trải qua rất nhiều chuyện, dựa vào trực giác lập tức nghĩ đến chuyện mà lần trước Chu lão phu nhân có đề cập đến Đậu Diệu, chẳng lẽ liên quan đến chuyện trong cung?
Nhưng bà cũng không tiện chủ động nói ra, cười nói: "Lão tỷ tỷ khoan buồn, đó nếu là chuyện lớn, thì cũng sẽ có biện pháp giải quyết.
Bỗng nhiên Chu lão phu nhân lấy khăn tay lau mắt, nức nở nói: "Hai người chúng ta đã quen biết vài chục năm, bình thường có chuyện gì ta cũng không giấu muội, so với tỷ muội ruột còn thân thiết hơn, ban đầu ta suy nghĩ có nên nói cho muội biết không, chỉ sợ lại mạo phạm. Nhưng hôm nay..." Nước mắt bà lại theo nếp nhăn hai bên má lăn xuống, "Nữ nhi của ta đều mệnh khổ, đứa con lớn đã chết, đứa còn lại cũng bị bệnh, sợ là không còn sống lâu nữa."
Lão phu nhân giật mình, lại có thể nghiêm trọng như vậy!
"Trong cung có Thái y mà."
"Cũng chỉ có thể kéo dài một năm rưỡi nữa." Chu lão phu nhân nói, "Cho nên lần trước ta mới nhắc tới Nhị tiểu thư mà muội, nếu con gái ta chết, có thể không có Hoàng hậu, nếu Đậu Diệu vào cung, nó nhất định có thể giúp nàng đi lên vị trí này."
Làm Hoàng hậu.
Lão phu nhân sợ đến nhảy dựng, bà có nghĩ đến vỡ đầu cũng không nghĩ tới kết quả này.
Hóa ra Chu lão phu nhân muốn để cho Đậu Diệu làm Hoàng hậu! Tuy nói hoàng thất Yến quốc tuyển phi không chú trọng gia thế, cả nhà trong sạch là được, nhưng nào có dễ dàng như vậy?
Trong cung có tam cung lục viện.
Lão phu nhân thở dài, cũng cùng rơi lệ: "Tại sao có thể như vậy, muội nhớ rõ năm vừa rồi mới gặp qua nương nương, nàng sinh ra đã có dung mạo của mẫu nghi thiên hạ, đối nhân xử thế cũng rất ôn hòa..." Bà an ủi Chu lão phu nhân, "Tỷ đừng quá thương tâm, cố gắng còn có thể xoay chuyển."
"Có thì tốt rồi, nhưng Thái y viện đều nói không thể, chỉ Hoàng thượng còn chưa biết, sợ Hoàng thượng đau lòng." Chu lão phu nhân nói.
Lão phu nhân nghĩ thầm, cũng không đến mức vì cái này mới giấu giếm đi? Bà đem tất cả mọi chuyện lại suy nghĩ, vẫn hiểu được, lã vì Ngũ hoàng tử, nếu Hoàng hậu vừa đi, ngài có thể mất đi chỗ dựa, vị trí Thái tử kia hết lần này tới lần khác lại chưa lập, hiện giờ muốn giúp đỡ Đậu Diệu làm hoàng hậu, thuận tiện muốn nàng giúp đỡ một phần.
Nhưng chuyện này có thể sao?
Lão phu nhân nói: "Đứa cháu gái nay của muội rất tùy hứng."
Vì để không gả vào Tần gia, việc phun vỏ hạt dưa nàng đều có thể làm ra, tính tình như vậy mà vào trong cung, e là sẽ đắc tội với người khác.
Chu lão phu nhân nói: "Chuyện này ta còn không biết? Nhưng Hoàng Thượng liền thích người có tính tình này." Bà lấy một bức tranh từ trong tay áo ra, "Muội còn nhớ Lệ phi không?"
Năm đó Lệ phi được sủng ái nhất lục cung, đương nhiên Lão phu nhân cũng có nghe qua, thiếu chút nữa đã kéo Hoàng hậu xuống, nhưng mà nàng mệnh đoản, chỉ sống được đến hai mươi tuổi, cũng không có đứa con nào, chỉ có một đứa con gái lại chết non lúc tám tuổi.
Những cái khác thì bà không biết.
Bà nhìn bức họa kia, chỉ thấy người trong tranh thanh lệ thoát túc, trong tay cầm một cây sáo ngọc, bồng bềnh như tiên, chợt thấy đúng là có vài phần giống Đậu Diệu, nhưng mà nhìn kỹ, lông mày vẫn có chút khác, nàng trông có chút ôn nhu, còn Đậu Diệu thì mỹ lệ hơn.
Chu lão phu nhân nói: "Cái giống chính là khí chất, ánh mắt hai người này rất giống nhau, Lệ phi kia, nghe nói là bướng bỉnh khó thuần, cái gì cũng nói với Hoàng thượng, vậy mà Hoàng thượng lại thích nàng, nàng đã chết vài năm, người cũng không đụng chạm vào nữ nhân khác. Muội nói xem, không phải là Diệu Diệu rất giống sao?
Lão phu nhân nghẹn lời, lúc này trong lòng bà cũng có chút thay đổi.
Giả sử Đậu Diệu vào cung có thể được Hoàng Thượng thích, vậy Đậu gia bọn họ cũng sẽ hưởng vinh hoa phú, nếu sinh một đứa con, lông mày bà đột nhiên nhíu lại, không phải sẽ xảy ra xung đột với Chu gia sao? Con người luôn ích kỷ, sao có thể phù trợ con người khác làm Thái tử?
Chu lão phu nhân có chút hiểu, nét mặt ảm đạm, con gái bà vừa chết, vị trí Hoàng hậu nhất định sẽ thuộc về Huệ phi, hơn nữa Hoàng thượng không lập thái tử, chỉ sợ cũng là muốn lập Hàm Dương Vương con của Huệ phi.
Một khi Huệ phi có thể được như mong muốn, chỉ sợ Chu gia bọn họ sớm muộn gì cũng lâm vào hoàn cảnh nhà tan cửa nát, như vậy, để cho Đậu gia có địa vị cao, tình cảm hai nhà coi như đáng tin,chỉ có thể liều chết dựa vào chuyện này thôi.
Nhưng Lão phu nhân cũng không biết chuyện này.
Chu lão phu nhân nói: "Lão muội, muội suy nghĩ một chút, nếu đồng ý, sang năm liền để cho Nhị tiểu thư tiến cung."
Lão phu nhân chậm rãi gật đầu: "Để muội bàn bạc với nhi tử một chút."
Đợi cho đến khi Chu lão phu nhân đi, Lão phu nhân mới cầm lấy phật châu trong tay đứng lên, con đường vinh quang rộng rãi này không hẳn là tốt, rốt cuộc có nên đánh cược một phen không? Thắng, toàn bộ Đậu gia sẽ được hưởng vinh phú quý, thua, thì cuộc sống của Đậu Diệu sẽ bị chôn vùi.
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Cổ Đại
Xuyên Không
Cung Đấu
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Phôi Thật Uy Tín Không Cần Cọc
10 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Chất Lượng Cao, Khó Bị Phát Hiện
6 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
8
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.