Cảnh phủ
“A tỷ, a tỷ!” Tiếng gọi non nớt của thiếu nữ vang vọng khắp nơi.
Trong khuê phòng, cô nương kia đang thoa chút phấn son, nghe thấy tiếng gọi bên ngoài không vội vàng chút nào, bình thản điểm trang xong mới bước ra ngoài.
Cảnh Như Đình nhìn thấy nhị tỷ liền vui vẻ chạy đến trước mặt nói:
“A tỷ, sáng giờ muội tìm tỷ khắp nơi mà chẳng thấy tỷ đâu.”
Cảnh Lam Linh khẽ cười, giọng nói trong trẻo “Ta vẫn luôn ở trong phòng mà.
Muội đó, mỗi ngày đều chạy khắp chốn rong chơi.
Dẫu sao muội cũng đã mười lăm tuổi rồi, phải ra dáng dấp của một cô nương khuê các đi.”
Cảnh Như Đình xoay một vòng, tươi cười hỏi: “A tỷ thấy muội mặc như vậy có được không?”
Hôm nay Cảnh Như Đình diện y phục thêu hoa màu hồng nhạt, trên đầu còn cài trâm khắc hình hoa phù dung rất tinh xảo.
Cảnh Lam Linh vừa nhìn liền biết tiểu muội chuẩn bị đi gặp người nào, nhân cơ hội buông vài câu đùa:
“Tiểu Đình hôm nay mặc đẹp như vậy là muốn đi đâu, có hẹn với ai sao?”
Cảnh Như Đình bỗng đỏ mặt thẹn thùng, nói “Tỷ, tỷ lại chọc muội nữa rồi.”
Cảnh Lam Linh bật cười, đưa tay vuốt mái tóc Cảnh Như Đình, lại vuốt phẳng nếp nhăn trên y phục của nàng.
“Muội mau đi đi.
Mất công Hoắc công tử lại chờ muội.”
Trước khi đi, Cảnh Như Đình còn không quên cho người đưa tận tay nha hoàn của Cảnh Lam Linh một giỏ bánh.
“Mẫu thân vừa làm quế hoa cao, sai muội mang đến cho tỷ một đĩa, tỷ nhất định phải ăn luôn đó.
Muội đi trước đây.”
Cảnh Lam Linh nhìn muội muội dần khuất bóng, trong lòng lại dâng lên một trận xót xa chính mình.
Cảnh Như Đình là đích nữ của Cảnh phủ, từ nhỏ vẫn luôn được coi như báu vật, cứ thế mà lớn lên hồn nhiên vui vẻ.
Còn nàng ta dẫu sao cũng chỉ là thứ nữ, mẫu thân lại không may qua đời sớm, đương nhiên không thể sánh bằng muội muội của mình.
Cảnh phu nhân xưa nay tính tình ôn hòa, đối đãi với người trong phủ không bạc, kể cả nàng ta là thứ nữ cũng rất yêu thương chăm lo chu toàn, nhưng suy cho cùng thứ nữ vẫn là thứ nữ, người ngoài nhìn vào vẫn sẽ luôn coi trọng đích hơn thứ, cho dù cuộc sống không tệ thì nàng ta cũng không cách nào chối bỏ cái danh này.
Chí ít, Cảnh Như Đình từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, luôn là người cứu nàng ta thoát khỏi mấy trò chèn ép của đại tỷ, nàng ta nhờ đó mới có thể sống an nhiên trong phủ cho đến giờ.
Vừa qua năm mới, phố phường vẫn còn vương vấn sắc đỏ, ở nhiều nơi đã treo những dây đèn lồng sắc màu chuẩn bị cho ngày hội hoa đăng.
“Tiểu thư, sắp đến ngày lễ hoa đăng rồi, tiểu thư và Hoắc công tử sẽ đi chơi chứ?”
Nha hoàn Tiểu Hàm đi theo phía sau nàng mỉm cười hỏi.
Từ lúc bước đi trên phố, nàng vẫn luôn ngắm nghía mấy chiếc đèn lồng được treo ở hai bên đường.
Đêm hội hoa đăng nam thanh nữ tú gặp nhau, cùng nhau viết lời hẹn ước rồi thả đèn hoa đăng, nhất định sẽ bên nhau trường trường cửu cửu.
Tiểu Hàm thấy người phía trước im lặng, tiếp tục nói “Tiểu thư và Hoắc công tử xứng đôi như vậy, sớm muộn hai người cũng sẽ kết thành phu thê.
Đây là điều ai cũng biết mà.”
Cảnh Như Đình ngại ngùng phản bác “Được rồi Tiểu Hàm, ngươi nghĩ xa quá rồi đó.”
Nàng quay người về phía sau nhìn Tiểu Hàm cười thật tươi, nụ cười của thiếu nữ tuổi trăng tròn hồn nhiên vô tư biết bao.
Bất cứ ai chỉ nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của nàng liền biết nàng được phụ mẫu yêu thương đến nhường nào, có thể lớn lên vô ưu vô lo như vậy.
“Ta và huynh ấy vẫn chưa là gì mà ngươi cứ đi khắp nơi nói linh tinh như vậy, không tốt chút nào.”
Nàng đang mải mê nói chuyện với Tiểu Hàm không chú ý đến phía trước, đụng phải một nam nhân đang đi theo hướng ngược lại.
Một tên khác quát mắng: “Cô nương kia vì sao đi đường lại không chú ý đụng trúng công tử nhà ta? Còn không mau….”
Người kia dường như đang muốn nói tiếp nhưng người phía trước đã giơ tay ra hiệu dừng lại.
Nàng quay đầu lại nhìn, bắt gặp ánh mắt hắn nhìn nàng rất nghiêm túc, gương mặt có chút hung dữ, toàn thân hắn toát ra tia lạnh lẽo khiến nàng run lên.
Cảnh Như Đình thầm nghĩ, đụng phải một người đáng sợ như vậy, coi như nàng tự mình bước vào hố lửa rồi.
Nàng cúi đầu, miệng lẩm bẩm cầu nguyện hắn sẽ không làm khó gì mình.
Giống như trời cao nghe thấy lời khẩn cầu của nàng, hắn thực sự bỏ qua cho nàng.
Nhìn dáng vẻ sợ sệt của tiểu cô nương, hắn rời đi ngay, chỉ để lại mấy lời nhắc nhở nhỏ nhẹ.
“Cô nương lần sau khi đi trên đường thì hãy chú ý một chút.”
Sau khi hắn rời đi một đoạn khá xa, nàng mới thở phào.
Tiểu Hàm ở phía sau nàng cũng bị dọa sợ một phen, chờ kẻ đáng sợ kia đi khỏi mới chạy đến hỏi han nàng:
“Tiểu thư không sao chứ?”
Nàng vẫn đang nhìn theo bóng dáng nam nhân kia dần chìm vào dòng người trên phố.
“Ta không sao.”
Tiểu Hàm thấy ánh mắt nàng không rời khỏi người kia, lay lay cánh tay nàng thúc giục:
“Tiểu thư, chúng ta mau đi thôi.
Hoắc công tử có lẽ đang đợi người ở y quán Khả Tịnh rồi.”
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Cổ Đại
Nữ Cường
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Phôi Thật Uy Tín Không Cần Cọc
10 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm CCCD Giả Chất Lượng Cao, Khó Bị Phát Hiện
6 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
8
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.