"Meo ô ~"
Một tiếng kêu đột nhiên vang lên, đánh vỡ bầu không khí kiều diễm, hai người xoay người lại thì thấy con mèo nhỏ hôm qua được Lục Yến Tu nhặt về bây giờ đã tỉnh, do thân thể suy yếu nên mới bò được vài bước thì kết quả không cẩn thận từ phía trên ngã quăng xuống giường, nhìn nó như một nắm tuyết trắng nhỏ, loạng choạng trên mặt đất muốn vùng vẫy đứng lên, nhìn như thế nào cũng đều cảm thấy rất đáng thương.
......
Lục Yến Tu cũng không biết phải che giấu sự khϊếp sợ trong lòng như thế nào, đột nhiên không tự chủ được đem Diệp Kỷ Đường đẩy ra, chính mình thì bước xuống giường, hắn cúi người ôm mèo nhỏ đặt lên giường, che giấu nói "Hoàng Thượng, thần đi rửa mặt trước đây."
"Được"
Diệp Kỷ Đường tức giận nhìn con mèo nhỏ kia, nhất thời hoài nghi quyết định cho Lục Yến Tu đem nó về nuôi là đúng hay sai, những lời vừa rồi nàng đã chờ rất lâu mới có cơ hội nói ra, kết quả vừa nói xong thì bị con mèo nhỏ này phá hủy! Đáng giận!
Lục Yến Tu rửa mặt xong thì đến trước gương đồng ngồi xuống, nhìn gương mặt đỏ lên vì ngượng ngùng của mình, trong đầu lặp lại lời nói vừa rồi của Diệp Kỷ Đường, nàng nói như vậy là ý gì?
"Yến Tu, Chàng đang suy nghĩ gì đó."
Diệp Kỷ Đường không biết từ khi nào đã đi đến phía sau của Lục Yến Tu, duỗi tay sờ lên cổ tay của hắn, nhìn bộ dạng đang mất hồn của hắn, Diệp Kỷ Đường liền biết hắn tất nhiên là nghe hiểu chuyện nàng vừa nói, nhưng bản thân lại có hơi uỷ khuất, hiện giờ suy nghĩ đến rơi vào trầm tư, Diệp Kỷ Đường thấy vậy nhịn không được lộ ra nụ cười.
Lục Yến Tu khôi phục lại tinh thần lại, có chút ngượng ngùng muốn đem tay rút về, chỉ là người phía sau lại không chịu buông tay, hắn có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục để cho người nọ nắm lấy tay mình.
Diệp Kỷ Đường nhìn chiếc cổ trắng nõn của Lục Yến Tu, sau đó thấy thêm đấu vết đỏ thấm được nàng lưu lại đêm qua, nàng cảm thấy người trước mặt này không có lúc nào là không dụ hoặc nàng, riêng chỉ cần một vài động tác nhỏ cũng có thể khiến nàng trở lên mê đắm, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, thời điểm nàng muốn làm một chút chuyện xấu thì cửa phòng đột nhiên bị rõ vang.
"Hoàng Thượng, Tây Trình bên kia có tin mới."
......
Tiêu Khương không biết trong phòng đang xảy ra chuyện gì, cũng không biết chính mình đang sắp phải đối mặt với cái gì, chỉ là vừa nghe thấy động tĩnh bên trong, nghĩ rằng Hoàng Thượng đã tỉnh, nên mới dám đi lại rõ cửa bẩm báo.
Lúc nàng chuẩn bị rõ cửa tiếp thì cửa phòng đột nhiên bị người bên trong mở ra, ánh mắt Diệp Kỷ Đường lạnh lẽo liếc Tiêu Khương một cái, sau đó không nói một lời nào liền rời đi, nụ cười trên mặt Tiêu Khương tức khắc bị vỡ vụn, nàng vừa rồi có phải là đã phá huỷ chuyện tốt của hoàng thượng rồi đúng không? xong rồi, nếu là như vậy thật thì xong rồi, ông trời chính là muốn bức chết nàng a......
Tiêu Khương lúc này mặt xám như tro tàn, nhanh chống chạy theo Diệp Kỷ Đường đến thư phòng, vừa đến đã thấy Trọng Tùng đang ngồi trên ghế, nếu không phải cố kị vị chủ thượng mặt lạnh kia, chỉ sợ người này là đang rất muốn cười vào mặt nàng đi, Tiêu Khương cẩn thận quay sang đánh giá Diệp Kỷ Đường, nàng đã làm sai cái gì chứ, nàng cũng không biết Hoàng Thượng mới sáng sớm đã mất khống chế a.
"Tiêu Khương."
Diệp Kỷ Đường nhẹ nâng mắt, lãnh đạm liếc Tiêu Khương một cái, Tiêu Khương hai chân mềm nhũn suýt chút nữa thì quỳ xuống "Hoàng Thượng."
"Trong thư Ảnh Nhất nói rằng Tây Trình gần đây có không ít người đi ra bên ngoài dò la tin tức, không chừng là người của Việt Hoa Thanh và Diệp Dục, bên cạnh đó còn có khoảng ba nhóm người khác nữa, nếu ngươi rãnh rỗi như vậy, thì ngươi hãy đi điều tra xem ba nhóm người này là ai đi."
Diệp Kỷ Đường đem bức thư trong tay đặt lên đầu ngọn đèn, bức thư nhanh chống bị đốt cháy, Diệp Kỷ Đường lúc này mới thong thả ném phần còn lại của bức thư xuống, ngọn lửa nhanh chống cắn nuốt hết mọi thứ, cuối cùng chỉ còn lại tro tàn.
"Thần đã rõ, thần sẽ lập tức chuẩn bị xuất phát."
Tiêu Khương vội vàng lui ra ngoài, cho đến khi bị gió thổi đến cảm thấy lạnh thì mới dần bình tĩnh lại được, Hoàng Thượng thật là quá đáng sợ, cũng không biết thân thể Quân Phi mỏng manh như vậy thì liệu có thể chịu đựng được Hoàng Thượng hay không, chậc chậc chậc......
Tiêu Khương đi rồi, ánh mắt Diệp Kỷ Đường liền đặt trên người Trọng Tùng , thời điểm nàng chuẩn bị nói chuyện, trong lòng đột nhiên đau đớn lên, nháy mắt sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, một tay gắt gao che ngực, đây đã là lần thứ ba nàng đau như thế này.
"Hoàng Thượng!"
Trọng Tùng gấp gáp từ trên ghế bật dậy, muốn đi tìm người thỉnh đại phu, kết quả bị ngăn lại, Diệp Kỷ Đường chịu đựng đau đớn nói "Việc này không nên để lộ ra."
"Hoàng Thượng, long thể ngài quan trọng hơn hết, bằng không thần sẽ đi mời Lạc thiếu gia đến xem như thế nào, không phải hắn rất giỏi y thuật hay sao?"
"Không cần."
Cơn đau này đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh, Diệp Kỷ Đường điều chỉnh lại hơi thở, chậm rãi buông tay xuống, Trọng Tùng bên cạnh lập tức rót cho nàng ly trà, cau mày hỏi "Hoàng Thượng, ngài đau như thế này đã lâu chưa?"
"Gần đây thôi." Diệp Kỷ Đường uống một ngụm trà "Trẫm hoài nghi có người hạ độc trẫm, chỉ là trẫm vẫn luôn chưa điều tra ra được người này."
"Hạ độc?"
Trọng Tùng trở nên tức giận "Liệu có phải là do bọn người của Thái Quân Hậu hay không? bọn chúng to gan đến vậy sao?"
"Việc này không nên tiết lộ ra bên ngoài, càng không thể nói cho Quân phi, còn việc ai là người đã làm ra chuyện này, trẫm đang ngầm điều tra."
"Hoàng Thượng, long thể ngài quan trọng, vẫn là nên để Lạc công tử bắt mạch cho ngài đi, ít nhất cũng nên biết rõ đây là loại độc gì."
Diệp Kỷ Đường suy tư một chút, cuối cùng gật gật đầu, Trọng Tùng thấy vậy liền nhanh chống đi mời Lạc An An đến, Lạc An An đi đến bên cạnh Diệp Kỷ Đường, nhỏ giọng nói "Hoàng Thượng, trước tiên ta sẽ bắt mạch cho người."
"Được"
Lạc An An bắt mạch cho Diệp Kỷ Đường, một lúc sau sắc mặt hắn càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, Trọng Tùng một bên thấy vậy liền trở nên lo lắng, rất muốn mở miệng ra hỏi rốt cuộc Diệp Kỷ Đường bị gì, nhưng chẳng dám hỏi sợ làm Lạc An An phân tâm, Trọng Tùng bây giờ chỉ có thể ngồi một bên chờ đợi, trong lòng gấp đến độ uống liền mấy ly trà, cuối cùng sau một lúc chờ đợi thì Lạc An An đã có động tĩnh.
Hắn lấy một cái túi đặt lên bàn, mở túi lấy ra một cái bao nhỏ đựng ngân châm, cùng một cái bình ngọc nhỏ đặt lên bàn.
"Lạc công tử, thân thể Hoàng Thượng rốt cuộc bị gì? Lạc công tử đây là muốn làm cái gì?"
Trọng Tùng nhìn các cây ngân trâm kia cuối cùng cũng nhịn không được mà mở miệng hỏi.
"Hoàng Thượng không phải là trúng độc, nhưng mạch tượng lại vô cùng kì lạ, ta đang hoài nghi Hoàng Thượng bị hạ cổ."
"Hạ cổ?"
"Hoàng Thượng, ngài có thể cho ta lấy một giọt máu trên đầu ngón tay không?"
Diệp Kỷ Đường đưa tay ra, Lạc An An dùng ngân châm đâm một chút lên đầu ngón tay nàng, sau đó đem bình ngọc nhỏ mở ra, kề sát đầu ngón tay của Diệp Kỷ Đường, hứng lấy một giọt máu, Lạc An An vội vàng để Diệp Kỷ Đường cùng quan sát bên trong chiếc bình ngọc, bên trong là một con sâu màu trắng nhỏ đang ngủ say, sau khi giọt máu của Diệp Kỷ Đường được nhỏ vào, con sâu nhỏ đó liền có phản ứng, nó cắn nuốt giọt máu của Diệp Kỷ Đường, một lúc sau nó trở nên thay đổi, toàn thân trở thành màu hồng, thậm trí còn có một chút là màu đen, thập phần quỷ dị làm cho người ta sợ hãi, Lạc An An thấy vậy liền nhíu chặt mày lại, Trọng Tùng thì cảm thấy tim nàng dường như đang muốn rớt ra bên ngoài, nhưng Diệp Kỷ Đường lại chẳng có phản ứng gì, giống như hết thẩy mọi chuyện đều chẳng có liên quan gì đến nàng.
"Lạc công tử, Hoàng Thượng rốt cuộc làm sao vậy?"
"Loại cổ này ta chưa gặp qua bao giờ, ta phải trở về xem thư y mà sư phụ để lại để có thể nghiên cứu kĩ hơn, Hoàng Thượng dạo gần đây ngài có những biểu hiện như thế nào?" Lạc An An nhanh nhẹn đem bình ngọc nhỏ đậy lại, đem ngân trâm cùng bỏ lại vào túi.
"Ngực đau, đến hôm nay nữa là ba lần, việc này ngươi đừng để Yến Tu, nếu không trẫm lập tức đưa ngươi về Hán Hà."
"Được"
Lạc An An vốn muốn hỏi thêm vài câu nữa, kết quả nghe Diệp Kỷ Đường nói như vậy, hắn bĩu môi lại, trong lòng tức giận thầm mắng Tiêu Khương ngu ngốc chết tiệt kia, phát hiện ra là do nàng đi theo Diệp Kỷ Đường quá lâu, nên tính tình cũng dần giống Diệp Kỷ Đường, đều đáng ghét như vậy, lúc nào cũng chỉ biết uy hϊếp hắn.
"Nếu ngươi cần thêm cái gì thì có thể nói với Trọng Tùng, nàng sẽ mang đến cho ngươi." Mặc dù hiện tại không biết đây là loại cổ gì, nhưng không phải trúng độc là được.
"Hoàng Thượng, thật không dám giấu giếm, ta thật đúng là có thiếu một thứ, ta thiếu một người thê chủ!" [ Editor: u là tr ông nội này bạo thật =)))) ]
Lạc An An lập tức nói ra ý muốn của mình, Trọng Tùng ở một bên nghe xong khóe miệng liền trở nên run rẩy "Hoàng Thượng, cái này thần không làm được đâu, thần đã có phu lang, hơn nữa thần thật sự rất yêu phu lang của mình!"
"Ta có nói là ta cần ngươi làm thê chủ của ta sao? ngươi cho rằng mặt ngươi có dát vàng trên đó, người gặp người thích ư? ." Lạc An An ghét bỏ trừng mắt nhìn mắt Trọng Tùng, sau đó quay sang nịnh nọt nhìn Diệp Kỷ Đường "Hoàng Thượng, chuyện của người ta thề nhất định sẽ không nói cho Quân phi biết, đổi lại người có thể cho ta một đạo thánh chỉ tứ hôn có được hay không?"
"Nếu ngươi có thể khiến cho Tiêu Khương muốn lấy ngươi, trẫm sẽ hạ thánh chỉ tứ hôn cho ngươi."
Diệp Kỷ Đường Đương nhiên biết Lạc An An muốn cái gì, chỉ là chuyện này nàng không thể tự quyết định một mình, hết thảy còn phải xem Tiêu Khương có nguyện ý hay không.
"Tiêu Khương không phải rằng ngươi là nghĩa đệ của nàng hay sao?" Trọng Tùng có chút khó hiểu nói
"Ai nói ta là đệ đệ của nàng ta chứ, ta thật sự không thể hiểu nổi tại sao Tiểu Đinh lại coi trọng ngươi, ngươi cùng Tiêu Khương đều ngốc y như nhau, tránh ra, bổn thiếu gia muốn đi nghiên cứu y thư!"
Lạc An An hung hăng dẫm lên chân Trọng Tùng một cái rồi rời đi, trong thư phòng nhất thời chỉ còn lại Diệp Kỷ Đường và Trọng Tùng.
Trong lòng Trọng Tùng bây giờ vẫn luôn nhớ đến chuyện điều tra xem ai là người hạ cổ với Diệp Kỷ Đường, nào có tâm trạng so đo với Lạc An An, lúc Lạc An An vừa rời đi, nàng đã quay sang nói với Diệp Kỷ Đường rằng "Hoàng Thượng, bằng không bây giờ thần sẽ lập tức đem hết tất cả những người thân cận bên cạnh ngài đi tra khảo một phen, biết đâu tìm được người đã hạ cổ, người nọ hiện tại vẫn luôn ở trong bóng tối không chịu lộ mặt, không chừng sẽ giống như con rắn độc bất thình lình nhào ra cắn người, cứ nghĩ đến việc người nọ vẫn luôn ẩn náo bên cạnh ngài, thần không yên tâm."
"Nếu đã như vậy, ngươi hãy đi bắt cái ghế ngồi trước cửa Việt gia nói rằng trẫm đã bị hạ cổ, thế nào?"
Diệp Kỷ Đường liếc mắt nhìn Trọng Tùng một cái, sau đó đứng dậy rời đi, chỉ còn lại một mình Trọng Tùng không chút phản ứng đứng ở một chổ, trước kia Hoàng Thượng không phải cũng như vậy sao? thủ đoạn so với nàng còn hung tàn hơn, vì sao hiện tại lại muốn nàng nói chuyện này cho bọn người Việt gia biết?
_______________________________
Sau khi dùng xong điểm tâm sáng ở Trọng phủ, Diệp Kỷ Đường liền mang theo Lục Yến Tu hồi cung.
Sáng sớm khi nhận được tin tức Hoàng Thượng cùng Quân Phi sẽ hồi cung, Việt Trạch đã mang theo cung nhân đứng bên ngoài Đường Hoa Cung ngoại chờ Lục Yến Tu, Lục Yến Tu ở phía xa đang ngồi trên kiệu từ từ đi đến, được một đám cung nhân phía sau bảo hộ, Việt Trạch thấy thế thì trong lòng quay cuồng, một cổ ghen ghét không ngừng cuộn trào trong lòng hắn.
"Việt Trạch tham kiến Quân phi."
Hắn đi lên phía trước tham kiến Lục Yến Tu, sau đó đứng dậy đem điểm tâm đang cầm trong tay muốn dâng lên cho Lục Yến Tu, nói "Nghe nói Quân phi thích ăn đồ ngọt, nên Việt Trạch cố ý làm điểm tâm mang tới cho Quân phi, Quân phi nếm thử xem, nếu người thấy thích, sau này ngày nào Việt Trạch cũng sẽ làm đưa đến Đường Hoa Cung."
Việt Trạch tiếp tục nói "Trước đó Việt Trạch đã sớm nghĩ đến việc đến Đường Hoa Cung bái kiến Quân phi, nhưng sự việc của Quân Phi và Thái Quân Hậu xảy ra vào hôm đó khiến Việt Trạch cảm thấy rất hổ thẹn, vì những lời Thái Quân Hậu nói, Việt Trạch không dám không nghe, bây giờ Việt Trạch chỉ mong Quân phi thứ lỗi."
"Việt công tử không cần nói như vậy, Quân phi đương nhiên là sẽ không trách tội công tử, Quân phi thường ngày không có ai có thể nói chuyện cùng, nếu sau này Việt công tử rãnh rỗi thì có thể đến bồi Quân Phi nói chuyện a"
Lục Yến Tu còn chưa mơ miệng, thì Lâm Ô đứng kế bên đã mở miệng trước, trong lời nói khi thốt ra y như rằng hắn có thể thay Lục Yến Tu làm chủ, không những thế còn bước lên tiếp nhận điểm tâm trong tay Việt Trạch đưa đến trước mặt Lục Yến Tu, nói "Quân phi, ngài nếm thử đi, điểm tâm Việt công tử làm vừa nhìn thì liền biết rất hợp với khẩu vị của ngài."
"Quân phi thân phận tôn quý, không thứ gì cũng có thể nói ăn là ăn, nếu ăn xong Quân phi có xảy ra chuyện gì, cái đầu đang được trang trí trên cổ của ngươi có thể phụ trách được sao?"
Lạc An An giơ tay giật lấy đĩa điểm tâm, từ trên cao nhìn xuống Lâm Ô, giống như là đang đánh giá một món đồ vật, Lâm Ô tức giận đến sắc mặt tím tái, hắn giật cái đĩa lại, trực tiếp quỳ trên mặt đất "Quân phi, nô xa rời quê hương đi theo ngài cùng đi đến Tây Vân Quốc, chẳng lẽ hiện tại ngài có thể để bọn người Tây Vân Quốc tùy ý khi dễ nô sao? Quân phi, ngài đừng quên khi còn ở Bắc Thần Quân Hậu rất chiếu cố ngài a"
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Giới thiệu Fabetvn.fun – Nhà cái cá cược đẳng cấp và uy tín
1 thg 12, 2024
W88 – Lựa Chọn Cá Cược Hoàn Hảo Cho Người Chơi Việt
1 thg 12, 2024
IWIN - Cổng Game Uy Tín Nhiều Ưu Đãi Và Trải Nghiệm Độc Đáo
27 thg 11, 2024
Liên Hệ Chúng Tôi - Dabet Hỗ Trợ Nhanh, Chuyên Nghiệp 24/7
24 thg 11, 2024
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Dịch Vụ Làm Bằng Cấp 3 Phôi Thật Với Giá Cả Phải Chăng
19 thg 8, 2024
Bạn Cần Mua Bằng Đại Học - Bao Xin Việc Sẽ Giúp Bạn
17 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
12
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.