Trưởng Công Chúa

Chương 44: Tiếc nuối

Chương trước Chương sau
Hoàng hậu và Lý Dung nhìn nhau, không ai nhường ai. Một lát sau, Hoàng hậu vẫn chọn nhún nhường. Lý Dung đã nói đến như vậy, nếu bà vẫn cậy mạnh ngăn cản, làm mất hết mặt mũi của nàng, sẽ càng khiến mọi thứ khó coi hơn. Dù sao đối tượng mà Lý Xuyên phải chọn cũng đã được quyết định xong, có thêm Lý Dung tham gia cũng chẳng sao. Vì thế Hoàng hậu mỉm cười nói, "Con đúng là cứng đầu mà. Thôi thì mau mang cho Bình Nhạc Công chúa một lư hương đi" "Cảm ơn mẫu hậu", Lý Dung cười hành lễ. Chẳng bao lâu sau, lư hương cùng những hương liệu thường dùng bày trên khay được bưng lên, đặt trước mặt mỗi cô nương. Nếu là phân biệt mùi hương, đa số các nữ tử thế gia đều biết. Nhưng nếu thật sự phải chính tay điều chế hương thì không phải ai cũng biết. Song có thể phân biệt mùi hương cũng xem như là có cơ bản, vì thế mọi người bắt tay vào làm, ít nhất có thể dựa vào một vài hương liệu từ các túi thơm bản thân thường dùng bỏ vào lư hương. Lý Dung không thể xem là cao thủ trong lĩnh vực này, nhưng vì trước kia Bùi Văn Tuyên giỏi điều chế hương, đã từng vì nàng phối ra vài túi thơm, nên nàng liền căn cứ theo công thức mà năm xưa Bùi Văn Tuyên cho mình, vừa chậm rãi điều chế, vừa thời thời khắc khắc chú ý tình hình xung quanh. Ai nấy đều đang cúi đầu, lần lượt ngửi các hương liệu trong tay, đặc biệt là Thượng Quan Nhã cùng Tiêu thị Tiêu Vi, người mà Nhu phi đề cử. Hai người họ rõ ràng đều là cao thủ, động tác ưu nhã thuần thục, trông vô cùng xinh đẹp. Mà Tần Chân Chân ngồi phía sau Thượng Quan Nhã lại không biết đang làm gì. Nàng ấy vẫn luôn cúi đầu, mần mò nguyên liệu bên cạnh, dường như đang cố gắng tìm chút chuyện làm để hòa nhập với tập thể. Lý Dung vừa chọn nguyên liệu, vừa suy ngẫm tâm tư của mỗi người trong bữa tiệc. Nhu phi đề cử cháu gái của mình, mẫu hậu của nàng thì nâng đỡ Thượng Quan Nhã. Mà hoàng đế Lý Minh thật ra cũng chẳng quan tâm Thái tử cưới cháu gái của Nhu phi hay những người khác, chỉ cần không phải đến từ những đại tộc như Thượng Quan Nhã hay Tô Dung Văn đều có thể. Thủ đoạn của Nhu phi từ trước đến nay đều cao hơn mẫu thân nàng rất nhiều, bà ta không thể nào không đoán được việc Hoàng hậu sẽ ngầm ám chỉ cho Thái tử lư hương của Thượng Quan Nhã, sau đó làm Thái tử chọn trúng nàng ấy. Chính vì thế, Nhu phi nhất định có tính toán riêng của mình. Lý Dung quan sát lư hương trước mặt. Những lư hương này đều giống nhau như đúc, bên dưới có cột một dải tơ lụa vàng nhạt che đi tờ giấy viết tên của mỗi cô nương. Đợi chốc nữa khi cung nhân dùng khay bưng lư hương đưa đến chỗ của Lý Xuyên, Lý Xuyên sẽ nghe hương chọn người, sau đó rút tên ở bên dưới ra đem trở về. Nếu nàng là Nhu phi, nàng nhất định sẽ sắp xếp người giữa đường hoán đổi hương của Thượng Quan Nhã và Tiêu Vi cho nhau. Lý Xuyên chọn lư hương của Thượng Quan Nhã, đồng nghĩa với việc chọn lư hương của Tiêu Vi. Lý Dung suy đoán hết thảy tâm tư của mọi người xong, trên mặt như cũ bất động thanh sắc, vừa điều chế hương, vừa như nhớ kĩ điều gì đó mà viết viết lên trên giấy. Chẳng bao lâu sau, thời gian cũng đã hết. Hoàng hậu ra lệnh người hầu thu lại lư hương đồng loạt bưng đến Đại điện. Trong điện nhất thời ồn ào lên, mọi người ai nấy đều thở phào. Lý Dung nâng mắt nhìn thoáng qua Tiêu Vi, thấy trên mặt nàng ta mang ý cười, dường như đã nắm chắc phần thắng, sau đó Lý Dung lại khẽ nhìn Thượng Quan Nhã ở đối diện. Người hầu thu lư hương rất nhanh sắp đến trước mặt Thượng Quan Nhã. Thượng Quan Nhã đậy nắp lư hương, nâng tay bưng lên, sau đó dường như rớt thứ gì, nàng ấy quay đầu lại, nhìn ra phía sau Tần Chân Chân nói, "Tần nhị tiểu thư, có thể giúp ta một chút không?" Tần Chân Chân nâng mắt liền thấy Thượng Quan Nhã mỉm cười nhìn mình mang theo vài phần xin lỗi nói, "Túi thơm của ta lăn đến chỗ của ngươi, làm phiền Tần nhị tiểu thư giúp ta nhặt lên được không?" Tần Chân Chân cũng không nói gì nhiều liền quay đầu nhặt túi thơm cho Thượng Quan Nhã. Chính vào lúc này, Thượng Quan Nhã nhanh chóng đem lư hương của hai người đổi cho nhau, nàng xoay người đặt lư hương của Tần Chân Chân trên khay của mình, sau đó giao cho người hầu vừa tiến đến. Động tác của Thượng Quan Nhã cực nhanh, chờ đến khi Tần Chân Chân quay đầu lại, người hầu đã bưng lư hương đi rồi. Tần Chân Chân trả lại túi thơm bị rơi cho Thượng Quan Nhã, nàng gật đầu nói một tiếng, "Cảm ơn" Nhưng vừa mới chuẩn bị xoay người, Thượng Quan Nhã liền nghe Tần Chân Chân thấp giọng nói, "Ngươi không nên đổi lư hương với ta" Thượng Quan Nhã chẳng ngờ được Tần Chân Chân sẽ phát hiện nhanh như vậy nên không khỏi ngẩn người. Nhưng tiếp đến, nàng lập tức lộ ra vài phần mờ mịt, dường như chẳng biết chuyện gì đang xảy ra hỏi, "Tần nhị tiểu thư có ý gì?" Tần Chân Chân nâng mắt nhìn nàng, ánh mắt trong veo như thể nhìn thấu hết thảy. Lúc này người hầu khom lưng thu khay của Tần Chân Chân, Tần Chân Chân quay đầu nhìn về phía người hầu đang muốn nói gì đó, đã bị Thượng Quan Nhã nhanh chóng nắm lấy cổ tay. Thượng Quan Nhã vội vã lên tiếng, "Ban nãy lư hương của Tần nhị tiểu thư là hương gì thế? Ngửi ra vô cùng thú vị" Tần Chân Chân bị nàng cắt ngang như thế nên chỉ có thể trơ mắt nhìn lư hương bị bưng đi. Chờ người hầu đi khỏi, Thượng Quan Nhã mới buông tay nàng ra, thấp giọng nói, "Ngươi yên tâm, ta không hại ngươi, mong ngươi giúp đỡ một lần" Nói xong, Thượng Quan Nhã liền xoay người đi. Mọi chuyện xảy ra chỉ trong chốc lát, Lý Dung quan sát từ xa, tuy nàng nhìn không rõ hai người đối diện cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nói những gì, nhưng thấy động tác đổi lư hương cực nhanh của Thượng Quan Nhã, bộ dạng như muốn nói gì đó của Tần Chân Chân, liền đoán được vài phần. Thượng Quan Nhã hẳn đã bị Lý Dung thuyết phục, song Thượng Quan Nhã lại không có năng lực thuyết phục Thượng Quan gia cùng Hoàng hậu, cho nên chỉ có thể dùng biện pháp này. Hiện giờ, dù Lý Xuyên có tùy tiện chọn ra một cô nương từ thế gia nhị lưu nào, Lý Minh đều sẽ tứ hôn ngay tại chỗ. Thân phận của Tần Chân Chân vừa vặn thích hợp, hơn nữa Tần gia vốn là tướng môn, phụ thân Tần Chân Chân tuy đã chết, nhưng vẫn còn chú bác. Nếu Lý Xuyên cưới Tần Chân Chân, về mặt binh quyền thượng sẽ thêm vài phần lợi thế. Thượng Quan Nhã biết Hoàng hậu lót đường cho mình, nhưng nàng lại đem con đường này tặng cho Tần Chân Chân. Chỉ cần hôm nay Tần Chân Chân được tứ hôn, thân phận Thượng Quan Nhã không thể nào đi làm trắc phi, như vậy hôn sự giữa Thượng Quan gia và Lý Xuyên lập tức tan vỡ. Mà thân phận của Tần Chân Chân so với Tiêu Vi tốt hơn nhiều, cho nên đi đến quyết định này, là một suy nghĩ chu toàn. Nhưng vì Lý Dung từ đầu đến cuối vẫn lo lắng Tần Chân Chân và Lý Xuyên sẽ giẫm lên vết xe đổ nên khi Thượng Quan Nhã vừa xoay người lại, nàng liền rũ mắt uống trà, nói với Tịnh Lan đứng bên cạnh, "Đi tìm Phò mã, bảo chàng đem công thức của ta cho Thái tử, bảo Thái tử chọn lư hương của ta" Tịnh Lan đáp một tiếng, không chút dấu vết cầm công thức phối hương liệu mà Lý Dung vừa viết xuống, sau đó lặng lẽ lui xuống. Tin tức từ các nơi truyền đến chính điện, người hầu mang theo lời nhắn của Hoàng hậu cùng huân hương của các nữ tử thế gia đưa đến. Hoàng đế nghe xong bật cười nói, "Hôm nay là yến hội của những người trẻ tuổi các khanh, nếu muốn chọn, vậy mọi người cùng nhau chọn đi. Lần này người thắng cuộc sẽ do Thái tử khâm điểm, hai vị trí còn lại sẽ do các vị cùng nhau đề cử, như thế nào?" Mọi người lập tức đáp ứng. Vì thế bắt đầu từ vị trí đầu tiên trên Đại điện, từng chiếc lư hương được truyền xuống, sau đó mỗi người viết ra ba cái tên mà bản thân chọn lên giấy. Lý Xuyên ngồi ở ngôi cao, thần sắc nói không rõ vui buồn, rất sớm trước khi nhập tiệc, cậu đã được Hoàng hậu dặn dò, xác nhận người hôm nay cần được chọn. Cậu cảm thấy trong lòng như bị thứ gì đó đè nặng, khi mọi người đang cao hứng, chỉ có cậu cảm thấy mờ mịt cùng vài phần áp lực khó có thể miêu tả. Tựa như vô số lần trong cuộc đời của cậu, chỉ chờ đợi khoảnh khắc "được" quyết định. Cảm giác bất lực khi vận mệnh bị khống chế, một lần lại một lần trào dâng. Vào thời khắc cậu ngồi ở ngôi cao nhìn xuống những người khác, sự đối lập hoang đường này trong lòng cậu càng rõ nét hơn bao giờ hết. Ngoài lư hương được mang vào còn có tờ giấy của Lý Dung. Bùi Văn Tuyên tiếp nhận tờ giấy từ trong tay người hầu, hắn nhanh chóng nhìn lướt qua, trong lòng cân nhắc đôi chút. Bùi Văn Tuyên nhìn về phía Lý Xuyên ngồi trên cao, sau khi nghiền ngẫm hồi lâu, chính vào lúc người hầu đem lư hương giao cho hắn, hắn liền thấp giọng nói, "Nói cho Thái tử Điện hạ, chọn hương của Bình Nhạc công chúa, bạch đàn hương" Người hầu thần sắc không đổi, chẳng lâu sau, khi lư hương truyền đến tay Thái tử, người hầu cực nhanh thấp giọng nói, "Chọn hương của Bình Nhạc công chúa, bạch đàn hương" Tay Lý Xuyên khẽ khựng lại, người hầu đứng dậy đi đến bàn tiếp theo. Bùi Văn Tuyên có thể phân rõ những mùi hương được không ngừng truyền đến. Phân biệt hương là một việc rất khó, đặc biệt là dạng phân biệt liên tiếp như thế này, sẽ có rất nhiều người cơ hồ khó có thể phân biệt và mất đi khứu giác. Nhưng đối với Bùi Văn Tuyên vốn am hiểu hương liệu mà nói, hắn không chỉ có thể tìm ra bạch đàn hương mà Lý Dung viết, mà còn có thể suy đoán được tình hình cụ thể của nhóm khách nữ bên kia. Lư hương được truyền đi khắp bữa tiệc, lư hương của Thượng Quan Nhã cùng Tiêu Vi một trước một sau tiến vào, hai người hầu đó còn chưa vào điện, liền cực nhanh trao đổi tờ giấy tên đè bên dưới lư hương, sau đó mới truyền lên. Qua hai lần thay đổi, lư hương của Tần Chân Chân hoàn toàn đổi thành lư hương của Tiêu Vi, lư hương của Tiêu Vi đổi thành Thượng Quan Nhã, mà lư hương của Thượng Quan Nhã lại đổi thành Tần Chân Chân. Lư hương của ba người theo trình tự truyền lên, trình độ điều chế hương của Tiêu Vi cùng Thượng Quan Nhã cực cao, đưa vào Đại điện không lâu, Tô Dung Hoa liền kinh ngạc cảm thán, "Không biết số 34 này là lư hương của ai? Thật xứng nằm trong ba vị trí đứng đầu!" Y vốn quen không quy củ, ồn ào lên tiếng như vậy, ngược lại ai cũng không kinh ngạc, chỉ có Tô Dung Khanh bên cạnh nhắc nhở y, "Đại ca, viết trên giấy là được rồi, người đứng đầu là do Thái tử Điện hạ định đoạt" "Không sao", Lý Xuyên nghe Tô Dung Khanh nhắc nhở Tô Dung Hoa, vốn còn đang chờ tin, sợ như vậy những người khác không tiện truyền lời cho cậu, vội cười nói, "Mọi người phát biểu ý kiến của mình, cùng nhau thảo luận cũng tốt mà" Nói xong, lư hương của Lý Dung được truyền lên. Lý Dung không có thiên phú điều chế hương, cách thức phối đều sao chép của Bùi Văn Tuyên. Bùi Văn Tuyên vừa nghe liền nhận ra ngay, hắn còn đoán được, Lý Dung vì tay run mà bỏ thiếu một chỉ trầm hương. Bùi Văn Tuyên có chút ghét bỏ, cảm thấy trở về phải dạy nàng lại đàng hoàng mới được, bằng không một Công chúa lúc nào cũng sao chép công thức của hắn, thật quá mất mặt. Trong lòng hắn đắn đo trở về sẽ chỉ bảo Lý Dung như thế nào, nhưng trên mặt lại lộ ra thần sắc thưởng thức, thanh âm vững vàng, dùng âm lượng Lý Xuyên có thể nghe được cười nói, "Bạch đàn hương của số 41 này không tồi, đáng được hạng cao nhất" Lý Xuyên nghe thế liền nâng mắt nhìn Bùi Văn Tuyên, Bùi Văn Tuyên đưa mắt nhìn Lý Xuyên cười, không dấu vết khẽ gật đầu. Lý Xuyên trong lòng nắm chắc, biết đây là lư hương của Lý Dung, cũng không biết vì sao, cậu đột nhiên có vài phần cao hứng, lại có vài phần cảm động. Suy cho cùng nàng cũng là tỷ tỷ của cậu, không giống với những người trong thâm cung này. Lư hương của Lý Dung truyền đến trước mặt Lý Xuyên, Lý Xuyên bưng lư hương lên ngửi một chút, sau đó cẩn thận viết xuống số của lư hương. Sau khi tất cả lư hương được truyền xong, mọi người bắt đầu thống kê số phiếu. Bởi vì quán quân sẽ do Lý Xuyên khâm điểm nên những người khác chỉ cần chọn ra hai người còn lại. Chờ thống kê số phiếu xong, Lý Xuyên đưa số của quán quân mà mình chọn ra, tiếp đến người hầu đem tờ giấy tên đè dưới hai lư hương đoạt giải đưa cho Lý Xuyên tuyên bố. Lý Minh mỉm cười, chậm rãi chờ Lý Xuyên tuyên bố ba người đứng đầu. Lý Xuyên cầm tên, bình tĩnh nói, "Hạng ba, Thượng Quan Nhã" Biết Thượng Quan Nhã đứng hạng ba, ý cười Lý Minh càng sâu. Lý Xuyên rút tờ giấy thứ hai ra, "Hạng nhì, Tần Chân Chân" Lý Xuyên nhìn cái tên trên tờ giấy cuối cùng, lộ ra tươi cười, cậu ngẩng đầu, dường như có chút cao hứng nói, "Hạng nhất, Bình Nhạc công chúa, Lý Dung" Nghe thế, Lý Minh tức khắc sửng sốt, ông chợt nhíu mày, "Bình Nhạc như thế nào cũng tham gia?" "Phụ hoàng", Lý Xuyên dường như cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra, cậu quay đầu lại cười nói, "Tỷ tỷ lúc trước tuy điều chế hương không tốt, nhưng hiện tại thật sự không tệ, xin phụ hoàng đừng bị ấn tượng khi xưa che mắt" Nghe Lý Xuyên nói như vậy, Lý Minh nhất thời chẳng tiếp lời được. Ông không thể nói thẳng ra rằng, bọn họ mượn sự kiện này để tuyển phi cho Lý Xuyên, nên Lý Dung không có khả năng tham gia, càng không thể có chuyện Lý Xuyên chọn Lý Dung. Cũng may Lý Xuyên chọn Lý Dung, tuy không có thể khiến cậu chọn một Thái tử phi hàn môn, nhưng suy cho cùng vẫn tốt hơn chọn Thượng Quan Nhã. Lý Minh rất nhanh bật cười, "Con nói cũng đúng, trẫm không nên coi thường tỷ tỷ con, nên thưởng vẫn phải thưởng. Tuyên các nàng đến đây nhận thưởng đi" Lý Minh phân phó xong, Phúc Lai mang kết quả đến Ngự Hoa Viên. Tất cả cô nương đều đang chờ kết quả. Khi từ xa thấy được Phúc Lai xuất hiện trên hành lang dài đang xuyên qua giữa hồ đi đến, ai nấy đều có chút khẩn trương. Phúc Lai đến bên cạnh đình thuỷ tạ, đầu tiên hành lễ với Hoàng hậu và Nhu phi, sau đó nói rõ nguyên nhân bản thân đến đây, "Ba vị cô nương đứng đầu đã được các vị ở tiền điện chọn xong, lão nô phụng ý chỉ của Bệ hạ, thỉnh ba vị cô nương đi chính điện nhận thưởng" Hoàng hậu gật gật đầu, nâng tay nói, "Ngươi tuyên bố đi" Phúc Lai hành lễ, xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía mọi người nói, "Thỉnh Bình Nhạc công chúa Điện hạ, Tần thị Chân Chân tiểu thư, Thượng Quan thị Nhã tiểu thư, theo lão nô ra chính điện nhận thưởng" Nghe được lời này, sắc mặt Nhu phi tức khắc đại biến, Tiêu Vi không thể tin tưởng được ngẩng phắt đầu, Thượng Quan Nhã cùng Tần Chân Chân lại lộ vẻ kinh ngạc, Hoàng hậu nhíu mày, vô cùng bất an hỏi, "Lần này quán quân là ai?" "Hồi nương nương", Phúc Lai mỉm cười, "Là Bình Nhạc công chúa Điện hạ" Hoàng hậu nâng mắt nhìn về phía Lý Dung, Lý Dung lập tức lộ ra biểu tình kinh ngạc, cao hứng hỏi, "Là ta sao?" "Thưa vâng", Phúc Lai tán thưởng, "Tài nghệ điều chế hương của Điện hạ phi phàm, mọi người đều không ngừng khen ngợi. Điện hạ vẫn là nhanh một chút đi tiền điện lĩnh thưởng" "Tốt quá", Lý Dung đứng dậy, thần sắc vui mừng, "Đã lâu rồi ta không được lĩnh thưởng, thật sự là chuyện vui" Nói rồi, Lý Dung xoay người hướng Hoàng hậu hành lễ nói, "Mẫu hậu, con đi đến chỗ Phụ hoàng lĩnh thưởng" Hoàng hậu nhìn Lý Dung nhất thời không biết nói gì, bà nghẹn trong chốc lát, rốt cuộc vẫn nhịn xuống, "Con đi đi" Lý Dung hành lễ lui ra, cùng Thượng Quan Nhã, Tần Chân Chân đi theo Phúc Lai đến chính điện. Lý Dung đi ở phía trước, Thượng Quan Nhã cùng Tần Chân Chân sóng vai bước theo. Thượng Quan Nhã âm thầm chọc chọc Tần Chân Chân, nhỏ giọng nói, "Kỹ thuật điều chế hương của ngươi không tồi nha" Tần Chân Chân nhíu mày, nàng đè thấp thanh, nhỏ giọng nói, "Không đâu, lư hương của ta trống không" "Như vậy cũng được thưởng?" Thượng Quan Nhã không thể tưởng tượng bật thốt, bắt đầu nghiền ngẫm về âm mưu bên trong. Lý Dung đi ở phía trước nghe được, nàng nhấp môi mỉm cười, quay đầu nhắc nhở Thượng Quan Nhã, "Hương của muội, có thể là tên của muội sao?" Thượng Quan Nhã lập tức có phản ứng, khiếp sợ nói, "Là Tiêu..." Lý Dung nâng tay, nhẹ nhàng đặt trên môi. Thượng Quan Nhã lập tức vỡ lẽ. Phúc Lai hiểu ý liền đi lên phía trước, tiện cho ba
Chương trước Chương sau

Chủ đề

Liên Kết Chia Sẻ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.