Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch
Chương 139: C139: Nếu có thể gặp lại
Chương trước
Chương 1: C1: Bị sư phụ đuổi ra khỏi nhà
Chương 2: C2: Rừng cấm thú vương đại hoàng
Chương 3: C3: Thành yên quy nhà họ trần
Chương 4: C4: Nhà họ trần trần trường an
Chương 5: C5: Lại sống được cả vạn năm
Chương 6: C6: Thai châu là gì
Chương 7: C7: Quận bắc nguyên
Chương 8: C8: Ngô huynh
Chương 9: C9: Thật là khổ cực cho bà cụ rồi
Chương 10: C10: Ngươi nói đại hoàng à
Chương 11: C11: Hay cho nhà họ trần
Chương 12: C12: Chỉ là lúc trước
Chương 13: C13: Buông ra
Chương 14: C14: Nghe thấy lời này
Chương 15: C15: Lão tổ có chỉ thị gì ạ
Chương 16: C16: Đả kích
Chương 17: C17: Sao thế
Chương 18: C18: Nếu vì trách nhiệm thì thôi vậy
Chương 19: C19: Hắn thật sự mạnh đến vậy sao
Chương 20: C20: Chuyện này không khó
Chương 21: C21: Nhà họ nam
Chương 22: C22: Hay là để ta
Chương 23: C23: Chỉ là đóng kịch theo ý hắn thôi
Chương 24: C24: Nhưng mục đích của ông ta là gì
Chương 25: C25: Ý nghĩa ra sao
Chương 26: C26: Quả thực có chút bất thường
Chương 27: C27: Tại sao lại không
Chương 28: C28: Con đã nhờ cậu giúp xử lý
Chương 29: C29: Thế gia
Chương 30: C30: Biết tại sao không
Chương 31: C31: Vậy thì
Chương 32: C32: Đến rồi
Chương 33: C33: Tiếc là hắn lộ diện quá sớm
Chương 34: C34: Ngươi rất không tồi
Chương 35: C35: Làm sao có thể
Chương 36: C36: Trình công tử
Chương 37: C37: Đồ phá gia chỉ tử
Chương 38: C38: Ngươi thì biết cái gì
Chương 39: C39: Ta không nghĩ vậy
Chương 40: C40: Chưa từng thấy
Chương 41: C41: Nhà các ngươi
Chương 42: C42: Ta không phải
Chương 43: C43: Giết ai
Chương 44: C44: Đây còn là siêu phàm cảnh sao
Chương 45: C45: Hắn là ai
Chương 46: C46: Không thành vấn đề
Chương 47: C47: Còn trần trường an thì sao
Chương 48: C48: Muôn tên tập kích
Chương 49: C49: Ta cũng rất tò mò
Chương 50: C50: Kiếm khí tung hoành ba ngàn dặm
Chương 51: C51: Ta chỉ hơi thắc mắc
Chương 52: C52: Hàng vạn năm trôi qua
Chương 53: C53: Sau khi bay lên cao
Chương 54: C54: Quá k1ch thích
Chương 55: C55: Có quá đáng quá không đấy
Chương 56: C56: Rồi sao nữa
Chương 57: C57: Chắc chắn sẽ có ngày tái ngộ
Chương 58: C58: Huống hồ
Chương 59: C59: Đi rồi sao
Chương 60: C60: Trần trường an
Chương 61: C61: Quả thật là đại trượng phu
Chương 62: C62: Đứng lại đứng lại
Chương 63: C63: Buồn cười
Chương 64: C64: Quá bẩn
Chương 65: C65: Ta biết ý nó là gì rồi
Chương 66: C66: Ngươi biết đánh đàn à
Chương 67: C67: Ta biết nàng đang ở đây
Chương 68: C68: Lâm tương liễu
Chương 69: C69: Ai dám đắc tội với lâm gia
Chương 70: C70: Hoặc là còn có nguyên nhân khác
Chương 71: C71: Không có là tốt
Chương 72: C72: Đúng là một nha đầu thông minh
Chương 73: C73: Thình thịch
Chương 74: C74: Ngươi dám không
Chương 75: C75: Cái này gọi là ăn ý
Chương 76: C76: Kết thúc rồi hả
Chương 77: C77: Ngươi có đức độ và tài năng gì chứ
Chương 78: C78: Về nhà hỏi cha ngươi đi
Chương 79: C79: Mười nghìn năm
Chương 80: C80: Hoá ra là nàng ta
Chương 81: C81: Biến đi nhanh lên
Chương 82: C82: Các hạ đến huyết ảnh môn muốn làm gì
Chương 83: C83: Siêu phàm cảnh tầng ba
Chương 84: C84: Thần thông cảnh tầng ba
Chương 85: C85: Nghe chuyện gì chưa
Chương 86: C86: Ngươi tên gì
Chương 87: C87: Bắc vực không nể nang ai rồi
Chương 88: C88: Cảm ơn công tử
Chương 89: C89: Nếu đã không dám đi vào một mình
Chương 90: C90: Nhưng giờ thì sao
Chương 91: C91: Văn thiến sao rồi
Chương 92: C92: Chưa chết
Chương 93: C93: Trần vân hiên
Chương 94: C94: Hắn ta thật sự tới
Chương 95: C95: Khi rút thăm kết thúc
Chương 96: C96: Tiểu tử này muốn làm gì
Chương 97: C97: Nhưng lúc này
Chương 98: C98: Trần vân hiên
Chương 99: C99: Lưu trưởng lão lại thua
Chương 100: C100: Tại sao còn muốn tiếp tục
Chương 101: C101: Ta có tư cách này không
Chương 102: C102: Mục tiêu của ta không phải ở tứ vực
Chương 103: C103: Một đám vô dụng
Chương 104: C104: Lang gia trần gia
Chương 105: C105: Món đồ vô dụng
Chương 106: C106: Tuy cảnh sắc nơi này đẹp mê hồn
Chương 107: C107: Ta đã nói rồi mà
Chương 108: C108: Nói thế nào đây
Chương 109: C109: Đi xem thử đi
Chương 110: C110: Ở nhờ một đêm à
Chương 111: C111: Ta là người chính trực
Chương 112: C112: Ngươi xem thường ta quá
Chương 113: C113: Sợ răng không phải thế
Chương 114: C114: Thú vị đấy
Chương 115: C115: Long vô kỳ à
Chương 116: C116: Người dân trong thôn này
Chương 117: C117: Đẹp trai hơn mình
Chương 118: C118: Tối thiểu là rộng hơn
Chương 119: C119: Ra rồi ư
Chương 120: C120: Lập tức ăn hết đi
Chương 121: C121: Linh khí nồng đậm
Chương 122: C122: Dưới đó có gì thế
Chương 123: C123: Công tử sao vậy
Chương 124: C124: Vậy là đã tốt lắm rồi
Chương 125: C125: Chẳng lẽ
Chương 126: C126: Nàng ta không có tu vi
Chương 127: C127: Ngươi đúng là to gan
Chương 128: C128: Chuyện này
Chương 129: C129: Kinh khủng tới vậy ư
Chương 130: C130: Quan trọng nhất là
Chương 131: C131: Ở nơi khác
Chương 132: C132: Lọt vào nhân bảng
Chương 133: C133: Sao ngài trở lại nhanh vậy
Chương 134: C134: Mục tiêu của hắn ta
Chương 135: C135: Ngô danh đao à
Chương 136: C136: Thật là nực cười
Chương 137: C137: đã qua đời ư
Chương 138: C138: Hoàng triều phụng thiên ư
Chương 139: C139: Nếu có thể gặp lại
Chương 140: C140: Hai mươi tuổi ư
Chương 141: C141: Bọn họ ngại sống lâu quá à
Chương 142: C142: Cái gì
Chương 143: C143: Lâm nhược hành
Chương 144: C144: Bọn họ dám làm phản ư
Chương 145: C145: Hằng nhược lâm
Chương 146: C146: Chỉ còn lại sáu viên nữa
Chương 147: C147: Còn trở về
Chương 148: C148: Có manh mối
Chương 149: C149: Hắn đến đó làm gì
Chương 150: C150: Thực lực không tệ
Chương 151: C151: Vẫn nên đi khu hỗn loạn trước đi
Chương 152: C152: Thằng trẻ con không biết sống chết
Chương 153: C153: Cùng tiến lên
Chương 154: C154: Thành bất quy
Chương 155: C155: Nói có lý
Chương 156: C156: Khách hiếm
Chương 157: C157: Ngươi ở lại không
Chương 158: C158: Huy chương tử kim
Chương 159: C159: Điều kiện rất khắc nghiệt sao
Chương 160: C160: Ngươi đến để thi đấu à
Chương 161: C161: Ngông cuồng
Chương 162: C162: Chết hết rồi
Chương 163: C163: Huy chương tử kim hả
Chương 164: C164: Này có là gì chứ
Chương 165: C165: Hỏi thăm tin tức sao
Chương 166: C166: Ngươi thực sự xem ta là chó sao
Chương 167: C167: Thật sự tìm được nhanh như vậy sao
Chương 168: C168: Ta hỏi các ngươi
Chương 169: C169: Nói thử xem
Chương 170: C170: Ta không thể chết
Chương 171: C171: Chẳng lẽ bà ta còn có mục đích khác
Chương 172: C172: Thiếu hắn
Chương 173: C173: Tìm ta có việc gì
Chương 174: C174: Được lắm được lắm
Chương 175: C175: Rừng sinh tử
Chương 176: C176: Nếu nhìn từ đằng xa
Chương 177: C177: Có nhiều người vào đây
Chương 178: C178: Không cần tìm nữa
Chương 179: C179: Rốt cuộc ngươi phát hiện ra như thế nào
Chương 180: C180: Lâu như vậy ư
Chương 181: C181: Rừng sinh tử là nơi gì nữa
Chương 182: C182: Tặng quà nè
Chương 183: C183: Trân trường an về rồi
Chương 184: C184: Lưu nham là ai
Chương 185: C185: Vậy thì đi chết đi
Chương 186: C186: Tại sao không ai lên nữa
Chương 187: C187: Nghe nói hình như là tấm chắn
Chương 188: C188: Đừng lãng phí thời gian của ta
Chương 189: C189: Ngươi chết đi cho ta
Chương 190: C190: Ngươi nói cũng đúng
Chương 191: C191: Một vạn linh thạch cực phẩm
Chương 192: C192: Ngươi tự trở về xem đi
Chương 193: C193: Biết uống rượu không
Chương 194: C194: Ngoài thành
Chương 195: C195: Thật là quá đồ sộ
Chương 196: C196: Điều gì
Chương 197: C197: Bây giờ ngươi gặp luôn à
Chương 198: C198: Hắn còn là người không
Chương 199: C199: Không cần ta đi với ngươi à
Chương 200: C200: Đúng thế
Chương 201: C201: Chuyện không phát hiện ra sao
Chương 202: C202: Thật ra nếu cẩn thận quan sát
Chương 203: C203: Họ kép mộ dung à
Chương 204: C204: Sai hết rồi là có ý gì
Chương 205: C205: Ngồi xuống đi đừng có ngại
Chương 206: C206: Chuyện gì
Chương 207: C207: Người đến
Chương 208: C208: Lui xuống đi
Chương 209: C209: Gì thế
Chương 210: C210: Không phải ngươi
Chương 211: C211: Không đủ ư
Chương 212: C212: Chính nó
Chương 213: C213: Bị hại mất rồi
Chương 214: C214: Như thế không phải rất tốt sao
Chương 215: C215: Nguyện ý
Chương 216: C216: Trăng sáng nhô lên cao
Chương 217: C217: Ngươi không giống các nàng
Chương 218: C218: Cái gì
Chương 219: C219: Trần huynh có đao tốt hơn ư
Chương 220: C220: Đây là chuyện gì vậy
Chương 221: C221: Khu hỗn loạn
Chương 222: C222: Nghe nói chưa
Chương 223: C223: Vậy thành bất quy của chúng ta
Chương 224: C224: Được rồi
Chương 225: C225: Thành bất quy thế nào
Chương 226: C226: Hai người này là sinh đôi à
Chương 227: C227: Ngươi biết ta à
Chương 228: C228: Vị tiền bối này
Chương 229: C229: Nghe vậy
Chương 230: C230: Thu nhận
Chương 231: C231: Ta cảm thấy
Chương 232: C232: Tùy duyên
Chương 233: C233: Nhưng ta sợ
Chương 234: C234: Đi ngang qua đây
Chương 235: C235: Ngươi thiếu nghĩa khí quá đó
Chương 236: C236: Đều là nhân tài cả
Chương 237: C237: Chuyện to tát lắm sao
Chương 238: C238: Chết thảm thiết lắm
Chương 239: C239: Thật đáng tiếc
Chương 240: C240: Dạo gần đây
Chương 241: C241: Ngươi là người phương nào
Chương 242: C242: Chương 242
Chương 243: C243: Ta không hiểu
Chương 244: C244: Hỏi đi
Chương 245: C245: Sao lại là diệp tri thu chứ
Chương 246: C246: Chẳng phải điều này tuyệt quá sao
Chương 247: C247: Vâng thưa sư phụ
Chương sau
Ở bên cạnh Mục Vân Dao khoảng một ngàn năm Trần Trường An mới thỉnh thoảng chạy ra ngoài chơi, nhưng đến khi ấy trí nhớ của hắn về Trần gia đã trở nên mơ hồ gần như chẳng sót lại chút nào.
Nhưng điều này không có nghĩa là Trần Trường An vô tư mặc kệ sự đời thật.
“Trần huynh, theo như ta biết, tên Ân Thiên Tử này mê đắm Trưởng Tôn Tích Tuyết của Trưởng Tôn gia, có thể nói hắn ta là một kẻ theo đuổi cuồng nhiệt”.
“Mà Trưởng Tôn Tích Tuyết vẫn luôn tìm kiếm ngươi, điều này khiến Ân Thiên Tử vô cùng căm hận ngươi”.
“Năm ấy ta cũng không biết Ân Thiên Tử từ đâu biết được Danh Đao quen biết ngươi nên đã chạy tới tìm hắn ta”.
“Ngươi biết tính cách của Danh Đao rồi đấy, đừng bảo là hắn ta không biết ngươi ở đâu, mà cho dù là biết thì hắn cũng sẽ không bao giờ làm ra chuyện phản bội bạn bè”.
“Nhưng người nọ quá mạnh, Ngô gia chẳng thể trêu nổi nên chỉ còn cách bắt Danh Đao nói chuyện của ngươi ra”.
“Danh Đao... Danh Đao không chịu nên đã đoạn tuyệt quan hệ với Ngô gia, một mình đương đầu với Ân Thiên Tử, đương đầu với cả hoàng triều Phụng Thiên”.
“Trong trận chiến ấy, Ân Thiên Tử chưa từng ra tay, bởi vì tính tình của hắn ta kiêu căng ngạo mạn nên chẳng thèm đếm xỉa tới chút tu vi của Ngô Danh Đao”.
“Vào khi ấy, tu vi của Danh Đao đã đạt tới Chí Tôn Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, bên kia lại phái ra khoảng mười tên cường giả Chí Tôn Cảnh đỉnh phong”.
“Danh Đao tự dựa vào bản lĩnh của mình giết hết mười người kia, hơn nữa còn thành công đột phá tới Bất Tử Cảnh”.
“Nhờ vào sức mạnh của thiên kiếp và khả năng khôi phục mới đột phá, Danh Đao đã trốn được một kiếp, nhưng vua của hoàng triều Phụng Thiên vẫn không dừng mệnh lệnh truy sát hắn ta”.
“Khi ta nhận được tin bèn chạy tới ngay nhưng tất cả đều không kịp nữa rồi”.
“Trước khi Danh Đao chết đã giao Thần Long Giáp lại cho ta đồng thời gửi một vài câu tới Trần huynh ngươi”.
Sau khi Lâm Tương Liễu nói xong, vẻ mặt Trần Trường An trông rất bình tĩnh, nhưng càng như thế lại càng chứng minh lòng Trần Trường An đã nổi sóng to gió dữ.
“Gửi lời gì?”, Trần Trường An bình tĩnh hỏi.
“Tự ngươi xem đi, trong ngọc bội này còn lưu chút dấu vết linh hồn của hắn ta”.
“Cũng... cũng xem như nhìn mặt hắn ta lần cuối cùng”.
Lâm Tương Liễu giao ngọc bội cho Trần Trường An, nhưng ánh mắt chứa đầy sự luyến tiếc, bởi lẽ hắn ta biết rằng sau khi miếng ngọc bội này được sử dụng xong sẽ biết mất và Ngô Danh Đao cũng chính thức biến mất.
Thế gian này chắc có lẽ sẽ không còn thấy dấu vết của hắn ta nữa.
Trần Trường An nhận lấy miếng ngọc bội, cẩn thận quan sát rồi bóp nát nó.
Ngay khi ngọc bội bị bóp nát, một linh hồn yếu ớt xuất hiện trước mặt mọi người.
Linh hồn của Ngô Danh Đao vẫn là người thanh niên đầy hăng hái của năm tháng ấy, trên mặt vẫn là nụ cười rạng rỡ đầy sự tự tin kia.
“Trần huynh, lâu ngày không gặp nay mới tương ngộ, tiếc rằng giờ ngươi và ta đã âm dương cách biệt, không thể cùng nhau nâng ly đối ẩm”.
“Mặc dù thời gian ta và ngươi quen biết nhau ngắn ngủi, cả đời này của Ngô mỗ không có nhiều bạn bè mà tri kỷ âu chỉ có mỗi Trần huynh và Lâm huynh thôi, nhưng có hai người các ngươi đã khiến lòng ta mãn nguyện rồi”. . Truyện Bách Hợp
“Ta biết ngươi có thể thấy ta tất nhiên là do Lâm huynh báo hết mọi chuyện cho ngươi rồi”.
“Trần huynh à, chớ tự trách bản thân mình, đây là sự lựa chọn của ta, không liên quan gì tới ngươi hết”.
“Tuy kẻ địch mạnh nhưng Ngô mỗ ta cũng chẳng phải hạng người ham sống sợ chết, bán đứng bạn bè đổi lại mạng sống của mình đâu phải điều ta mong muốn”.
“Vì huynh đệ mà chiến đến cùng mới là điều Ngô mỗ mong muốn, Trần huynh không cần báo thù cho ta đâu”.
“Nếu có kiếp sau...”
“Nếu có thể gặp lại...”
“Ta sẽ cùng ngươi đại chiến ba trăm chén!”
“Trần huynh này, ngươi còn sống, thật may quá!”
Cuối cùng, với nụ cười rạng rỡ như ánh mắt trời ấy, linh hồn của Ngô Danh Đao từ từ tan biến.
Chứng kiến gương mặt thân quen chậm rãi biến mất, Trần Trường An bình tĩnh đến đáng sợ, nhất là Đại Hoàng, nó cảm nhận được nội tâm của Trần Trường An giờ đây như gió giật sóng gào.
Cố Tiên Nhi đứng bên lo lắng nhìn Trần Trường An, không dám nói câu nào.
“Trần huynh, đây là...”
Lâm Tương Liễu còn chưa kịp nói xong, bỗng nhiên, Trần Trường An mỉm cười, nhìn thẳng vào Lâm Tương Liễu rồi hỏi: “Liệu trên đời này có chuyển thế thật không?”
Chương trước
Chương 1: C1: Bị sư phụ đuổi ra khỏi nhà
Chương 2: C2: Rừng cấm thú vương đại hoàng
Chương 3: C3: Thành yên quy nhà họ trần
Chương 4: C4: Nhà họ trần trần trường an
Chương 5: C5: Lại sống được cả vạn năm
Chương 6: C6: Thai châu là gì
Chương 7: C7: Quận bắc nguyên
Chương 8: C8: Ngô huynh
Chương 9: C9: Thật là khổ cực cho bà cụ rồi
Chương 10: C10: Ngươi nói đại hoàng à
Chương 11: C11: Hay cho nhà họ trần
Chương 12: C12: Chỉ là lúc trước
Chương 13: C13: Buông ra
Chương 14: C14: Nghe thấy lời này
Chương 15: C15: Lão tổ có chỉ thị gì ạ
Chương 16: C16: Đả kích
Chương 17: C17: Sao thế
Chương 18: C18: Nếu vì trách nhiệm thì thôi vậy
Chương 19: C19: Hắn thật sự mạnh đến vậy sao
Chương 20: C20: Chuyện này không khó
Chương 21: C21: Nhà họ nam
Chương 22: C22: Hay là để ta
Chương 23: C23: Chỉ là đóng kịch theo ý hắn thôi
Chương 24: C24: Nhưng mục đích của ông ta là gì
Chương 25: C25: Ý nghĩa ra sao
Chương 26: C26: Quả thực có chút bất thường
Chương 27: C27: Tại sao lại không
Chương 28: C28: Con đã nhờ cậu giúp xử lý
Chương 29: C29: Thế gia
Chương 30: C30: Biết tại sao không
Chương 31: C31: Vậy thì
Chương 32: C32: Đến rồi
Chương 33: C33: Tiếc là hắn lộ diện quá sớm
Chương 34: C34: Ngươi rất không tồi
Chương 35: C35: Làm sao có thể
Chương 36: C36: Trình công tử
Chương 37: C37: Đồ phá gia chỉ tử
Chương 38: C38: Ngươi thì biết cái gì
Chương 39: C39: Ta không nghĩ vậy
Chương 40: C40: Chưa từng thấy
Chương 41: C41: Nhà các ngươi
Chương 42: C42: Ta không phải
Chương 43: C43: Giết ai
Chương 44: C44: Đây còn là siêu phàm cảnh sao
Chương 45: C45: Hắn là ai
Chương 46: C46: Không thành vấn đề
Chương 47: C47: Còn trần trường an thì sao
Chương 48: C48: Muôn tên tập kích
Chương 49: C49: Ta cũng rất tò mò
Chương 50: C50: Kiếm khí tung hoành ba ngàn dặm
Chương 51: C51: Ta chỉ hơi thắc mắc
Chương 52: C52: Hàng vạn năm trôi qua
Chương 53: C53: Sau khi bay lên cao
Chương 54: C54: Quá k1ch thích
Chương 55: C55: Có quá đáng quá không đấy
Chương 56: C56: Rồi sao nữa
Chương 57: C57: Chắc chắn sẽ có ngày tái ngộ
Chương 58: C58: Huống hồ
Chương 59: C59: Đi rồi sao
Chương 60: C60: Trần trường an
Chương 61: C61: Quả thật là đại trượng phu
Chương 62: C62: Đứng lại đứng lại
Chương 63: C63: Buồn cười
Chương 64: C64: Quá bẩn
Chương 65: C65: Ta biết ý nó là gì rồi
Chương 66: C66: Ngươi biết đánh đàn à
Chương 67: C67: Ta biết nàng đang ở đây
Chương 68: C68: Lâm tương liễu
Chương 69: C69: Ai dám đắc tội với lâm gia
Chương 70: C70: Hoặc là còn có nguyên nhân khác
Chương 71: C71: Không có là tốt
Chương 72: C72: Đúng là một nha đầu thông minh
Chương 73: C73: Thình thịch
Chương 74: C74: Ngươi dám không
Chương 75: C75: Cái này gọi là ăn ý
Chương 76: C76: Kết thúc rồi hả
Chương 77: C77: Ngươi có đức độ và tài năng gì chứ
Chương 78: C78: Về nhà hỏi cha ngươi đi
Chương 79: C79: Mười nghìn năm
Chương 80: C80: Hoá ra là nàng ta
Chương 81: C81: Biến đi nhanh lên
Chương 82: C82: Các hạ đến huyết ảnh môn muốn làm gì
Chương 83: C83: Siêu phàm cảnh tầng ba
Chương 84: C84: Thần thông cảnh tầng ba
Chương 85: C85: Nghe chuyện gì chưa
Chương 86: C86: Ngươi tên gì
Chương 87: C87: Bắc vực không nể nang ai rồi
Chương 88: C88: Cảm ơn công tử
Chương 89: C89: Nếu đã không dám đi vào một mình
Chương 90: C90: Nhưng giờ thì sao
Chương 91: C91: Văn thiến sao rồi
Chương 92: C92: Chưa chết
Chương 93: C93: Trần vân hiên
Chương 94: C94: Hắn ta thật sự tới
Chương 95: C95: Khi rút thăm kết thúc
Chương 96: C96: Tiểu tử này muốn làm gì
Chương 97: C97: Nhưng lúc này
Chương 98: C98: Trần vân hiên
Chương 99: C99: Lưu trưởng lão lại thua
Chương 100: C100: Tại sao còn muốn tiếp tục
Chương 101: C101: Ta có tư cách này không
Chương 102: C102: Mục tiêu của ta không phải ở tứ vực
Chương 103: C103: Một đám vô dụng
Chương 104: C104: Lang gia trần gia
Chương 105: C105: Món đồ vô dụng
Chương 106: C106: Tuy cảnh sắc nơi này đẹp mê hồn
Chương 107: C107: Ta đã nói rồi mà
Chương 108: C108: Nói thế nào đây
Chương 109: C109: Đi xem thử đi
Chương 110: C110: Ở nhờ một đêm à
Chương 111: C111: Ta là người chính trực
Chương 112: C112: Ngươi xem thường ta quá
Chương 113: C113: Sợ răng không phải thế
Chương 114: C114: Thú vị đấy
Chương 115: C115: Long vô kỳ à
Chương 116: C116: Người dân trong thôn này
Chương 117: C117: Đẹp trai hơn mình
Chương 118: C118: Tối thiểu là rộng hơn
Chương 119: C119: Ra rồi ư
Chương 120: C120: Lập tức ăn hết đi
Chương 121: C121: Linh khí nồng đậm
Chương 122: C122: Dưới đó có gì thế
Chương 123: C123: Công tử sao vậy
Chương 124: C124: Vậy là đã tốt lắm rồi
Chương 125: C125: Chẳng lẽ
Chương 126: C126: Nàng ta không có tu vi
Chương 127: C127: Ngươi đúng là to gan
Chương 128: C128: Chuyện này
Chương 129: C129: Kinh khủng tới vậy ư
Chương 130: C130: Quan trọng nhất là
Chương 131: C131: Ở nơi khác
Chương 132: C132: Lọt vào nhân bảng
Chương 133: C133: Sao ngài trở lại nhanh vậy
Chương 134: C134: Mục tiêu của hắn ta
Chương 135: C135: Ngô danh đao à
Chương 136: C136: Thật là nực cười
Chương 137: C137: đã qua đời ư
Chương 138: C138: Hoàng triều phụng thiên ư
Chương 139: C139: Nếu có thể gặp lại
Chương 140: C140: Hai mươi tuổi ư
Chương 141: C141: Bọn họ ngại sống lâu quá à
Chương 142: C142: Cái gì
Chương 143: C143: Lâm nhược hành
Chương 144: C144: Bọn họ dám làm phản ư
Chương 145: C145: Hằng nhược lâm
Chương 146: C146: Chỉ còn lại sáu viên nữa
Chương 147: C147: Còn trở về
Chương 148: C148: Có manh mối
Chương 149: C149: Hắn đến đó làm gì
Chương 150: C150: Thực lực không tệ
Chương 151: C151: Vẫn nên đi khu hỗn loạn trước đi
Chương 152: C152: Thằng trẻ con không biết sống chết
Chương 153: C153: Cùng tiến lên
Chương 154: C154: Thành bất quy
Chương 155: C155: Nói có lý
Chương 156: C156: Khách hiếm
Chương 157: C157: Ngươi ở lại không
Chương 158: C158: Huy chương tử kim
Chương 159: C159: Điều kiện rất khắc nghiệt sao
Chương 160: C160: Ngươi đến để thi đấu à
Chương 161: C161: Ngông cuồng
Chương 162: C162: Chết hết rồi
Chương 163: C163: Huy chương tử kim hả
Chương 164: C164: Này có là gì chứ
Chương 165: C165: Hỏi thăm tin tức sao
Chương 166: C166: Ngươi thực sự xem ta là chó sao
Chương 167: C167: Thật sự tìm được nhanh như vậy sao
Chương 168: C168: Ta hỏi các ngươi
Chương 169: C169: Nói thử xem
Chương 170: C170: Ta không thể chết
Chương 171: C171: Chẳng lẽ bà ta còn có mục đích khác
Chương 172: C172: Thiếu hắn
Chương 173: C173: Tìm ta có việc gì
Chương 174: C174: Được lắm được lắm
Chương 175: C175: Rừng sinh tử
Chương 176: C176: Nếu nhìn từ đằng xa
Chương 177: C177: Có nhiều người vào đây
Chương 178: C178: Không cần tìm nữa
Chương 179: C179: Rốt cuộc ngươi phát hiện ra như thế nào
Chương 180: C180: Lâu như vậy ư
Chương 181: C181: Rừng sinh tử là nơi gì nữa
Chương 182: C182: Tặng quà nè
Chương 183: C183: Trân trường an về rồi
Chương 184: C184: Lưu nham là ai
Chương 185: C185: Vậy thì đi chết đi
Chương 186: C186: Tại sao không ai lên nữa
Chương 187: C187: Nghe nói hình như là tấm chắn
Chương 188: C188: Đừng lãng phí thời gian của ta
Chương 189: C189: Ngươi chết đi cho ta
Chương 190: C190: Ngươi nói cũng đúng
Chương 191: C191: Một vạn linh thạch cực phẩm
Chương 192: C192: Ngươi tự trở về xem đi
Chương 193: C193: Biết uống rượu không
Chương 194: C194: Ngoài thành
Chương 195: C195: Thật là quá đồ sộ
Chương 196: C196: Điều gì
Chương 197: C197: Bây giờ ngươi gặp luôn à
Chương 198: C198: Hắn còn là người không
Chương 199: C199: Không cần ta đi với ngươi à
Chương 200: C200: Đúng thế
Chương 201: C201: Chuyện không phát hiện ra sao
Chương 202: C202: Thật ra nếu cẩn thận quan sát
Chương 203: C203: Họ kép mộ dung à
Chương 204: C204: Sai hết rồi là có ý gì
Chương 205: C205: Ngồi xuống đi đừng có ngại
Chương 206: C206: Chuyện gì
Chương 207: C207: Người đến
Chương 208: C208: Lui xuống đi
Chương 209: C209: Gì thế
Chương 210: C210: Không phải ngươi
Chương 211: C211: Không đủ ư
Chương 212: C212: Chính nó
Chương 213: C213: Bị hại mất rồi
Chương 214: C214: Như thế không phải rất tốt sao
Chương 215: C215: Nguyện ý
Chương 216: C216: Trăng sáng nhô lên cao
Chương 217: C217: Ngươi không giống các nàng
Chương 218: C218: Cái gì
Chương 219: C219: Trần huynh có đao tốt hơn ư
Chương 220: C220: Đây là chuyện gì vậy
Chương 221: C221: Khu hỗn loạn
Chương 222: C222: Nghe nói chưa
Chương 223: C223: Vậy thành bất quy của chúng ta
Chương 224: C224: Được rồi
Chương 225: C225: Thành bất quy thế nào
Chương 226: C226: Hai người này là sinh đôi à
Chương 227: C227: Ngươi biết ta à
Chương 228: C228: Vị tiền bối này
Chương 229: C229: Nghe vậy
Chương 230: C230: Thu nhận
Chương 231: C231: Ta cảm thấy
Chương 232: C232: Tùy duyên
Chương 233: C233: Nhưng ta sợ
Chương 234: C234: Đi ngang qua đây
Chương 235: C235: Ngươi thiếu nghĩa khí quá đó
Chương 236: C236: Đều là nhân tài cả
Chương 237: C237: Chuyện to tát lắm sao
Chương 238: C238: Chết thảm thiết lắm
Chương 239: C239: Thật đáng tiếc
Chương 240: C240: Dạo gần đây
Chương 241: C241: Ngươi là người phương nào
Chương 242: C242: Chương 242
Chương 243: C243: Ta không hiểu
Chương 244: C244: Hỏi đi
Chương 245: C245: Sao lại là diệp tri thu chứ
Chương 246: C246: Chẳng phải điều này tuyệt quá sao
Chương 247: C247: Vâng thưa sư phụ
Chương sau