41. Hướng Dẫn Sinh Tồn Ở Trường Học Ma Quỷ (6): Ngủ nhiều một chút, sẽ đỡ mộng du.
Edit: Ry
Tăng Bạch nín thở.
Anh ta nhắm chặt mắt, ngoài lồng ngực vẫn luôn phập phồng thì không khác nào một xác chết nằm trên giường.
Chốt cửa bị nhẹ nhàng vặn, ổ khóa không ngừng chuyển động tạo tiếng vang lạch cạch, trong tình cảnh tĩnh lặng tột độ này, nó giống như tiếng nổ bùm bùm bên tai Tăng Bạch.
Không được... Vào!
Đại khái là cầu nguyện có tác dụng, tiếng vang do có người không ngừng vặn khóa cuối cùng cũng ngừng lại. Nhưng Tăng Bạch biết rõ, chắc chắn "nó" sẽ không dễ dàng rời đi như vậy, vẫn nhắm chặt hai mắt, cho đến khi ban công truyền tới tiếng động.
Ban công của kí túc xá lâu năm không được tu sửa, không nói tới chuyện cửa kính đầy vết nứt thì đương nhiên cũng không thể khóa chốt. Lúc này cánh cửa đó bị thứ gì chậm rãi đẩy sang, phát ra âm thanh chói tai, khó khăn nhích ra được một khe hở.
"Nó" đã vào trong.
Ý thức được điểm ấy, cảm xúc của Tăng Bạch lại trở nên bình tĩnh.
Anh ta đã làm trái với nội quy trường, chắc chắn sẽ không được buông tha, chỉ không biết liệu có làm liên lụy tới đồng đội không.
Trên người con quỷ kia mang một mùi tanh ẩm ướt nào đó, còn có mùi bèo rất nặng, giống như vừa được vớt từ dưới nước lên, từng bước từng bước lại gần giường của Tăng Bạch.
Nó leo lên thang.
Chiếc giường bắt đầu kịch liệt đung đưa, giống như gặp động đất. Đừng nói Tăng Bạch, chỉ e người ở phòng bên cạnh cũng có thể bị đánh thức. Thế nhưng phòng kí túc vẫn im lìm, như thể không ai nghe được âm thanh kì quái nào.
Trong tình huống này, đương nhiên phải bảo đảm bản thân sẽ không vi phạm nội quy trường, bo bo giữ mình. Tăng Bạch hiểu, thậm chí còn cầu nguyện rằng Đường Viễn sẽ không manh động, để tránh cho cả hai bọn họ đều bị quỷ quái để mắt.
Chấn động kia càng lúc càng rõ rệt, mùi tanh ướt nhầy tiến vào trong mũi, như thể một bãi nước đọng tanh hôi đang dí sát ngay bên mặt. Mí mắt Tăng Bạch hơi giật giật, nhưng anh ta không mở mắt, cảm nhận được có thứ gì đó đang đứng ngay cạnh giường mình, dùng cặp mắt quái dị vô tình nhìn anh ta chằm chằm, đồng thời nới rộng cái miệng tanh hôi --- Tăng Bạch đột nhiên vùng dậy!
Anh ta không phải kiểu người sẽ ngồi chờ chết, ngay lúc này hung hăng bóp chặt lấy điểm yếu của quái vật, bẻ vặn lăn từ trên giường xuống. Cơn đau khi rơi từ trên cao khiến Tăng Bạch khẽ rên một tiếng, nhưng càng thêm kích thích sự hung ác trong anh. Đúng lúc này rút dao găm đuổi tà ma được hối đoái từ trước, đâm xuống chỗ trí mạng của quái vật.
Quỷ cũng sợ kẻ ác. Mặc dù Tăng Bạch không tính là kẻ ác, nhưng cũng là một người chơi lão làng có kinh nghiệm giết quỷ phong phú. Huống hồ anh ta còn phát hiện, con quỷ này có vẻ cũng không lợi hại như mình nghĩ, thế là vừa độc ác xuống tay, vừa lôi nó ra ngoài để tránh ảnh hưởng tới những người khác.
Dù có không sử dụng thiên phú thì bản thân Tăng Bạch đã có thân thủ rất tốt, trong giằng co dần chiếm ưu thế. Lại thêm một pha vật lộn, Tăng Bạch bắt được sơ hở của quái vật, quả quyết tàn nhẫn ra tay, dao găm chém ngang một đường, ngay khi sắp cắm vào --- Cổ tay anh ta đột nhiện bị ai đó nắm lấy.
Xúc cảm lành lạnh thông qua làn da truyền tới, giống như một bông tuyết rơi trên cổ tay rồi đột nhiên tan ra.
Ngoài cái lạnh, làn da ở nơi đó cũng vô cùng mềm mại, là cảm giác quái dị Tăng Bạch chưa từng được cảm nhận, cứ thế khiến đáy lòng anh sản sinh chút mờ mịt, động tác cũng theo đó mà chậm lại...
Mặt bỗng nhiên bị giội nước.
Nước lạnh chảy từ trán xuống mũi, lại từ sống mũi từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.
Đầu óc Tăng Bạch lập tức trở nên tỉnh táo, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Nguyên Dục Tuyết đang nắm cổ tay anh ta, tay kia cầm chai nước khoáng, lúc này nước trong chai chỉ còn một nửa. Đại khái là lúc hắt nước quá vội nên cả tay cậu cũng dính nước, nước khoáng thuận theo đầu ngón tay trượt xuống cổ tay, để lại dấu vết rõ ràng mà kích thích.
Cổ tay trắng thật.
Đây là ý nghĩ hiện lên trong đầu Tăng Bạch vào khoảnh khắc đó, hoàn toàn là theo bản năng.
Nguyên Dục Tuyết cau mày nhìn anh ta, do dự không biết nên giội nốt nửa chai nước còn lại hay là buông tay. Cuối cùng xác nhận Tăng Bạch đã tỉnh táo trở lại thì thu tay về, ra hiệu cho anh ta nhìn xuống.
Lúc này Tăng Bạch mới chú ý tới người trên đất, giật bắn, mấy suy nghĩ bâng quơ lộn xộn vừa rồi cũng bay biến. Đường Viễn đang chật vật ngả người ra đất, che đi cánh tay, từ kẽ ngón chảy ra một màu đỏ tươi.
Lần này, dù có ngu đến mấy thì Tăng Bạch cũng ý thức được đã xảy ra chuyện gì. Thứ vừa rồi anh ta định giết vốn không phải là quái vật, mà là Đường Viễn!
Sắc mặt Đường Viễn không được tốt lắm, hơi tái, y ra hiệu cho Tăng Bạch giữ im lặng --- Giờ mới là sáng sớm, dù đã vào đông, nhưng nương theo chút ánh rạng đông ngoài cửa cũng có thể thấy rõ được căn phòng. Tuy nhiên, nghiêm khắc mà nói thì vẫn đang trong thời gian "tắt đèn ngủ", tốt nhất không nên làm trái với nội quy "cấm trò chuyện".
Thật ra Đường Viễn không hề kém cạnh, do Tăng Bạch là đồng đội nên y mới bó tay bó chân. Nhưng Tăng Bạch lại không hề nương tay, đòn nào cũng là đòn hiểm, đương nhiên có thể làm tổn thương y.
Vừa rồi chỉ một thoáng sơ sẩy đã suýt bị Tăng Bạch giết nhầm, nếu vậy thì chết quá oan uổng.
Đường Viễn nghĩ tới đây, ôm viết thương lẳng lặng ngẩng lên nhìn Nguyên Dục Tuyết.
Cậu thiếu niên đứng một bên, mặt mày lạnh tanh, trong lúc vội vã chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh.
Y không ngờ là... Nguyên Dục Tuyết sẽ ra tay.
Cứu y một mạng.
Y và Tăng Bạch là đồng đội, Tăng Bạch suýt xảy ra chuyện, đương nhiên y phải xen vào. Nhưng Nguyên Dục Tuyết, dù đứng ở lập trường người chơi hay lập trường của NPC thì cậu đều không cần phải xen vào việc họ "tự giết lẫn nhau". Huống hồ Nguyên Dục Tuyết trông còn có vẻ thuộc về kiểu người tính tình lạnh nhạt, Đường Viễn thật sự không hiểu được lí do cậu ra tay.
Đường Viễn im lặng một hồi, cuối cùng vẫn mượn sắc trời ngoài cửa sổ, khe khẽ làm khẩu hình "cảm ơn", cũng không quan tâm liệu Nguyên Dục Tuyết có nhìn thấy hay không.
Vẻ mặt Tăng Bạch vẫn còn rất phức tạp, hết nhìn Nguyên Dục Tuyết lại nhìn Đường Viễn. Trước hết cho Đường Viễn dùng thuốc đỏ tạm dừng máu chảy, Tăng Bạch vẫn muốn biết chi tiết chuyện đã xảy ra, thế là chạy đến bàn sách lấy một tờ giấy, để Đường Viễn viết cho mình.
Đường Viễn bị thương ở tay phải, nhưng y có thể dùng tay trái viết chữ, tốc độ còn rất nhanh, chỉ tầm một phút đã giải thích những gì thấy được từ góc độ của y. Tăng Bạch nương theo ánh sáng bên ngoài, thấy được chữ trên trang giấy.
Đường Viễn nói anh ta đột nhiên xuống khỏi giường, cứ thế đi thẳng ra cửa, tay còn cầm vào chốt rồi --- Đường Viễn nhìn ra được sự bất thường, xoay người xuống giường cản thì Tăng Bạch cứ thế nổi sát ý với y.
Một đao đủ để giết người đó, cũng may có Nguyên Dục Tuyết kịp thời giữ tay, mới ngừng lại.
Vẻ mặt Tăng Bạch trở nên khó coi.
Từ khi nào thì anh ta bắt đầu trúng tà?
Từ lúc "quái vật" tiến vào qua ban công? Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên? Thậm chí là sớm hơn chút nữa, bắt đầu từ khi tạp âm ngoài hành lang vang lên...
Tăng Bạch không nói gì, ánh mắt rơi trên Nguyên Dục Tuyết bên cạnh.
Nguyên Dục Tuyết nhìn bọn họ, đại khái là xác định không có vấn đề gì lớn thì đi lấy khăn mặt lau sạch nước bắn trên tay, thái độ vẫn rất lạnh nhạt. Hai bàn tay nổi bật dưới ánh sáng mờ nhạt, trắng mịn như tuyết.
Tăng Bạch hơi dời mắt, không hiểu sao lại cảm thấy hơi xấu hổ và có chút bối rối, dứt khoát xé một trang giấy xuống viết "thư cảm ơn" cho Nguyên Dục Tuyết, cảm ơn cậu đã ra tay cứu người. Tăng Bạch là kiểu người nhiều tâm tư, có thể nói một tràng lời hay ý đẹp, đó cũng là bản lĩnh sở trường của anh ta. Nhưng lúc này là lời thật lòng, cứu anh ta, có thể Tăng Bạch sẽ không có phản ứng này, nhưng cứu đồng đội của anh ta, thật sự sẽ khiến Tăng Bạch ghi ơn.
Nguyên Dục Tuyết im lặng đọc hết, ánh mắt lại rơi trên giấy bút của Tăng Bạch.
Ơ... Nguyên Dục Tuyết cũng muốn viết gì sao?
Tăng Bạch thử đưa giấy bút cho cậu.
Nguyên Dục Tuyết cầm lấy, viết một hàng chữ, nét thanh nét đậm rất đẹp:
"Ngủ nhiều thêm chút, sẽ đỡ mộng du."
Tăng Bạch: "..."
Tác giả có lời muốn nói:
Tại sao Giới Chu Diễn lại từ chối à, chủ yếu là để giữ nam đức, chưa iu nhau đã ngủ chung (nghĩa mặt chữ), dễ bành trướng xúc cảm lắm
Ngôn Tình
Sủng
Tiên Hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
Ngược
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Đam Mỹ
Xuyên Không
Linh Dị
Truyện mới
Bài viết phổ biến
Xổ số trực tuyến: Trúng thưởng lớn, tham gia ngay!
11 thg 12, 2024
Giới thiệu Fabetvn.fun – Nhà cái cá cược đẳng cấp và uy tín
1 thg 12, 2024
W88 – Lựa Chọn Cá Cược Hoàn Hảo Cho Người Chơi Việt
1 thg 12, 2024
IWIN - Cổng Game Uy Tín Nhiều Ưu Đãi Và Trải Nghiệm Độc Đáo
27 thg 11, 2024
Liên Hệ Chúng Tôi - Dabet Hỗ Trợ Nhanh, Chuyên Nghiệp 24/7
24 thg 11, 2024
Bắn Cá Long Vương – Chinh Phục Đại Dương, Săn Quà Cực Đã
9 thg 11, 2024
Bật Mí 05 Bí Quyết Chơi Lô Đề Tại 789Win Cho Người Mới
25 thg 10, 2024
Live Casino TK88 Siêu Thú Vị Với Tỷ Lệ Thắng Lên Tới 79%
21 thg 10, 2024
Mua Bằng Trung Cấp Điện Lạnh Phôi Gốc Và Bảo Mật
21 thg 8, 2024
Chủ đề
Khám Phá
14
Liên Kết Chia Sẻ
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.